Lọc Truyện

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

“Phụ thân, tại sao người lại truyền Mãnh Hổ Bôn Hành cho hắn ta chứ?" Cố Linh Dao nhìn Cố Khải đầy nghi ngờ, mở miệng hỏi.

Nghe vậy, Cố Khải mỉm cười nói:

“Ha ha, cái này thì có là gì."

"Phụ thân, người cũng đã biết han ta không phải là Vương Hoan, vì sao còn phải làm như vậy?" Thấy Cố Khải không trả lời câu hỏi của mình, Cố Linh Dao khó chịu chất vấn.

Nếu như luc này Tiêu Trần có mặt ở đây mà nghe được lời này của Cố Linh Dao rõ ràng sẽ cực kỳ kinh ngạc, hắn không hề nghĩ đến chuyện Cố Khải biết hắn không phải là Vương Hoan.

Chẳng qua khiến cho người khác cảm thấy kỳ lạ chính là nếu Cố Khải đã biết Tiêu Trần không phải là Vương Hoan thì tại sao lại không vạch trần Tiêu Trần? Hơn nữa ông ta còn truyền Thiên Cấp Thượng Phẩm võ kỹ duy nhất của Thiên Phong Thánh Tông cũng là bảo vật trấn tông Mãnh Hổ Bôn Hành cho Tiêu Trần, chuyện này đúng là quá sức tưởng tượng, ngay cả Cố Linh Dao cũng không nghĩ ra nguyên nhân Cố Khải phải làm như thế.

Đừng có xem thường cường giả Bán Thánh, mặc dù vẫn chưa được xem là Thánh giả chân chính nhưng cường giả Bán Thánh tuyệt đối không thể đánh đồng với Đạo Hoàng Cảnh Đại Năng, cho nên ngay tại lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Trần, Cố Khải đã biết Vương Hoan trước mặt không phải là Vương Hoan thật, chẳng qua bọn họ không có bóc trần ra mà thôi.

Muốn dựa vào mấy thứ bàng môn tà đạo như thuật dịch dung lừa gạt Bán Thánh đúng là một suy nghĩ viển vông.

Cố Khải thấy trên mặt Cố Linh Dao vẫn đầy vẻ khó chịu thì lộ ra một nụ cười đầy thâm ý:

"Từ lần đầu tiên cha nhìn thấy người này đã biết hắn không phải là Vương Hoan, sở dĩ không vạch trần hắn tất nhiên là vì cha có chuyện muốn cầu hắn, hơn nữa nếu cha đoán không sai thì người này cũng không phải là người của Thiên Hà lục địa, chỉ mới một năm mà bên trong phủ Thiên Phong đột nhiên xuất hiện rất nhiều người ngoại lai, số lượng lớn như vậy rõ ràng là do Thánh giả đã khơi thông khóa giới truyền tống trận, chuyện này cũng đưa đến sự chú ý của Thiên Phong Thánh Tông."

Sở dĩ Cố Khải không vạch trần thân phận của Tiêu Trần là bởi vì Tiêu Trần có giá trị lợi dụng với ông ta, đồng thời mặc dù ông ta không chắc chắn thân phận thật sự của Tiêu Trần nhưng Cố Khải vẫn đoan được hắn không phải là người của Thiên Hà lục địa.

Chỉ trong một năm mà hơn năm mươi ngàn người cùng nhau xuất hiện tại Thiên Hà địa lục, tất nhiên hành động này sẽ thu hút sự chú ý của các phe Thánh Tông, chỉ có các nước nhỏ xa xôi như Không Trăng Đế Quốc mới không thèm để ý đến, cho nên từ khi mới bắt đầu Cố Khải đã nghi ngờ Tiêu Trần chính là một thành viên trong đám người ngoại lai kia.

Nghe vậy, Cố Linh Dao không đáp lời, thật ra chỉ có Cố Khải và Cố Linh Dao biết được thân phận thật sự của Tiêu Trần, những người khác vẫn như cũ cho rằng hắn chính là Vương Hoan.

Dứt lời, Cố Khải chậm rãi đứng dậy, mỉm cười nói với Cố Linh Dao:

"Được rồi, phụ thân còn không biết con đang suy nghĩ gì sao? Mấy ngày nay con cứ vây quanh người này suốt ngày, bảo là tò mò nhưng con có biết không, một nữ nhân sinh ra lòng hiếu kỳ với một nam nhân chính là dấu hiệu của việc yêu hắn, nhớ năm đó mẹ con cũng vì tò mò mà yêu ta đấy, ha ha."

Cố Khải cười lớn, nghe vậy, khuôn mặt Cố Linh Dao ngay lập tức đỏ bừng, trên mặt đầy thẹn thùng mắng yêu:

“Phụ thân ... Người thật là đáng ghét."

Cố Linh Dao nói xong liền chạy ra ngoài như một cơn gió.

Nhìn bóng lưng từ từ biến mat của Cố Linh Dao, Cố Khải chậm rai thu lại nụ cười trên mặt, trong đôi mắt sắc bén lóe lên ánh sáng, nhỏ giọng lẩm bẩm:

"Tuyển chọn của Thánh Tông sắp bắt đầu rồi, hơn nữa ta cũng muốn nhân cơ hội này dọn dẹp bên trong Thiên Tề Tông, có một số việc các ngươi nghĩ rằng bản tọa không biết gì sao? Bản tọa không quan tâm đến chuyện tranh đoạt quyền lực nhưng hành động của các ngươi đúng là quá đáng quá rồi."

Trong chốc lát Cố Khải như biến thành một người tự đắc, lực trấn áp của cường giả Bán Thánh chậm rãi tản ra xung quanh.

Lúc này, Tiêu Trần vẫn không hề biết Cố Khải đã phát hiện ra thân phận của mình. Sau khi quay về chỗ ở, Tiêu Trần vội vàng sử dụng ngọc thạch truyền công, một luồng tin tức khổng lồ nhanh chóng truyền vào trong đầu hắn.

Tiêu Trần dùng mấy giờ mới hấp thu xong pháp quyết tu luyện của Mãnh Hổ Bôn Hành, trong mắt hắn lóe lên vẻ ngạc nhiên mừng rỡ:

"Không hổ là Thiên Cấp Thượng Phẩm võ kỹ, xem ra tên Trình Vũ tu luyện Mãnh Hổ Bôn Hành kia chỉ là một con gà mờ, nếu không uy lực của nó sẽ không phải chỉ có như thế."

Sau khi Tiêu Trần biết được pháp quyết tu luyện Mãnh Hổ Bôn Hành, hắn không ngừng thán phục Thiên Cấp Thượng Phẩm võ kỹ này, không hề do dự đã trực tiếp bắt đầu tu luyện.

Ngày đó Trình Vũ thi triển Mãnh Hổ Bôn Hành cơ bản là phiên bản gà mờ, nói trắng ra là chẳng phát huy được sức mạnh chân chính của võ kỹ này, nếu không mình muốn đánh bại hắn ta e rằng không có dễ dàng như vậy.

Tiêu Trần hoàn toàn chìm đắm trong việc tu luyện Mãnh Hổ Bôn Hành, tuy đây chỉ là một thân pháp võ kỹ nhưng hắn đánh giá rất cao bộ võ kỹ này, dù sao thì thân pháp võ kỹ cũng có thể xem như là khuyết điểm hiện tại của Tiêu Trần. Nếu như co thể tu luyen thanh cong Manh Hổ Bôn Hành chắc chắn sẽ khiến sức chiến đấu của hắn tăng vọt thêm một tầng nữa.

Mỗi khi bận rộn tu luyện thì thời gian cứ trôi qua từng ngày, trong lúc đó mặc dù ngày nào Cố Linh Dao cũng đến nhưng đây là chuyện không có cách nào giải quyết.

Chớp mắt đã qua nửa tháng, trong nửa tháng này, Tiêu Trần có dành ra một ít thời gian đi gặp đám người Trương Kỳ, bọn họ đã thành công lẻn vào Đế Đô của Thiên Lang đế quốc, hiện tại vẫn đang phân tán khắp nơi chờ chỉ thị của Tiêu Trần.

Tiêu Trần đã ra lệnh cho mọi người không được tùy tiện hành động, hiện tại hắn vẫn chưa tiếp xúc được với Huyết Lang Vương, ngoài ra còn có rất nhiều thứ chưa chắc chắn.

Những gì nên chuẩn bị đều đã chuẩn bị xong, tiếp theo chỉ cần chờ đến khi lưỡng tông thịnh hội bắt đầu rồi tùy cơ ứng biến.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận