Lần này đi Thien Lang đe quốc, Tieu Trần không mang theo bất cứ cường giả nào của quân Trấn Sơn. Vốn Triệu Phong định sắp xếp vài tên tướng quân để bảo vệ hắn nhưng hắn lại từ chối.
Lần hành động này quan trọng là bí mật. Trước khi cứu được mẫu thân, thân phận của đám người Tiêu Trần tuyệt đối không thể bị lộ. Nếu không thì không chỉ họ gặp nguy hiểm mà sự an toàn của mẫu thân Bạch Như Nguyệt cũng khó có thể giữ được. Lúc này Tiêu Trần cần phải hoàn toàn tin tưởng vào người bên cạnh, mà chỉ có võ giả của Thiên Thần lục địa mới có thể làm được điều này.
Dưới sự dẫn dắt của Triệu Phong, một hàng mười ba người đã ra khỏi thành Trấn Sơn trong chớp mắt, tiến vào ngọn núi rộng bạt ngàn bên phải Hổ Lao quan.
Hổ Lao quan khó tấn công là nhờ vào núi non trùng điệp hai bên sườn. Ở đó có vô số yêu thú sinh sống nên đại quân khó mà đi qua được. Cho dù có thành công thì cũng sẽ thương vong nặng nề.
Chính bởi vì đại quân không thể băng qua nên họ chỉ có thể đi qua Hổ Lao quan mới tiến vào lãnh thổ của đối phương được. Do vậy, dù Hổ Lao quan chiến tranh liên miên nhưng vẫn vững chai lạ thường.
Tất nhiên, đại quân không thể đi được, nhưng những nhóm quân nhỏ lại có thể đi từ núi đến lãnh thổ của đối phương, mà đây cũng chính là con đường mà đám người Tiêu Trần dùng để đến Thiên Lang đế quốc.
Nhiều năm chinh chiến, dù là Vô Nguyệt Đế Quốc hay Thiên Lang đế quốc, họ đều tìm được một số con đường an toàn, chỉ cần số người không quá nhiều thì sẽ không kinh động đến yêu thú trong núi, vậy là có thể an toàn đi qua.
Men theo đường Triệu Phong dẫn dắt, một võ giả của Thiên Thần lục địa bên cạnh Tiêu Trần vừa đi vừa nghi ngờ hỏi:
"Triệu tướng quân, nếu chúng ta có một con đường như thế, sao lại không trực tiếp đưa quân đi vòng từ đây ra sau lưng đại quân của Thiên Lang đế quốc? Hai bên vây đánh như thế, chẳng phải có thể đánh bại đại quân của Thiên Lang đế quốc ở Hổ Lao quan sao?"
Đại quân nắm giữ cách thức tiến vào Thiên Lang đế quốc nhưng sao lại không trực tiếp vòng ra sau bao vay nhỉ? Tên vo giả của Thiên Thần đại lục kia hỏi thế, mà nếu có thể nói vậy thì rõ ràng hắn không hiểu cách hành quân đánh giặc. Tuy nhiên Triệu Phong cũng không mở miệng trào phúng mà chỉ kiên nhẫn giải thích:
"Đúng là con đường này có thể an toàn dẫn đến lãnh thổ Thiên Lang đế quốc, nhưng nó cũng chỉ cho phép một vài người đi qua thôi. Nếu như đại quân đi vào đây giống chúng ta thì dù ẩn nấp kỹ cỡ nào thì nhất định cũng sẽ làm kinh động đến yêu thú. Đến lúc đó, chúng ta còn chưa kịp đến được Thiên Lang đế quốc thì đã phải huyết chiến với yêu thú rồi. Cứ vậy, dù chúng ta có xông qua núi an toàn để tiến vào Thiên Lang đế quốc thì cũng không có sức chiến đấu nữa."
“Mà nếu phái nhóm quân nhỏ vào Thiên Lang đế quốc như bây giờ thì cũng chỉ có thể làm thám tử, không thể phát động tấn công với chúng được. Phải biết rằng, ngay cả Đạo Hoàng Cảnh Đại Năng rơi vào sự bao vây của một triệu quân thì hắn cũng sẽ phải chết. Không cần nói thì ai cũng biết tầm quan trọng của một Đạo Hoàng Cảnh Đại Năng với một đế quốc."
Triệu Phong nhỏ giọng giải thích.
Nghe được lời này, tên võ giả đặt câu hỏi hồi nãy cũng hơi gật đầu, khuôn mặt lộ ra vẻ xấu hổ.
Tiêu Trần không để ý đến cuộc nói chuyện của họ, vẫn luôn giữ im lặng suốt quãng đường, trong lòng luôn nghĩ kế hoạch cứu mẫu thân.
Nhưng han bây giờ lại không hề biết gì về tình hình của Thiên Lang đế quốc nên căn bản không có cách nào lập kế hoạch. Mọi việc chỉ có thể chờ đến khi thực sự đến Thiên Lang đế quốc, căn cứ vào tình hình thực tế thì mới lập kế hoạch cứu viện được.
Quãng đường đi tốn ba ngày, vì phải đi qua ngọn núi có nhiều yêu thú nên tốc độ di chuyển của mọi người cũng không nhanh chứ nói gì đến phi hành. Cứ vậy, dù đã tốn tận ba ngày nhưng mọi người vẫn chưa đi ra khỏi ngọn núi này.
Nhờ công Triệu Phong dẫn đường, người đã quen thuộc với cảnh vật nơi này mà bản thân hắn ta cũng là một cường giả Đạo Tôn Cảnh siêu cấp, khả năng cảm giác cực mạnh, nên mọi người đã kịp thời trốn đi khi mấy lần yêu thú tới gần, không để yêu thú phát hiện.
Không nên xem thường yêu thú ở đây, bởi khác với Thiên Thần lục địa, yêu thú của Thiên Hà lục địa là tử địch với con người. Phóng tầm mắt xem hết Thiên Hà lục địa thì sẽ thấy lãnh thổ của con người có ranh giới vô cùng rõ ràng với lãnh thổ của yêu thú. Nếu có người tiến vào lãnh thổ của yêu thú, hắn nhất định sẽ bị vây giết, mà ngược lại, yêu thú mà tùy tiện đi vào lãnh thổ của con người thì cũng bị như vậy.
Đi suốt mười ngày, mọi người mới ra khỏi vùng nui. Đay la tốc độ đi liên tục không ngừng, nếu không thì còn lâu hơn.
Cuối cùng cũng đã đi qua vùng núi, chỉ cần đi về phía trước là đến lãnh thổ của Thiên Lang đế quốc, Triệu Phong nhìn về phía Tiêu Trần thoáng lo lắng nói:
"Tiêu công tử thật sự không muốn mạt tướng đi theo sao?"
Vốn Triệu Phong định đi theo Tiêu Trần, nhưng sau khi đi qua vùng núi, Tiêu Trần lại bảo hắn ta quay về thành Trấn Sơn.
Khi nghe Triệu Phong nói vậy, Tiêu Trần lắc đầu nói:
"Triệu tướng quân cần canh giữ thành Trấn Sơn, không cần theo ta đâu. Nếu điện hạ quay về, tướng quân cứ nói với hắn rằng Tiêu mỗ có thể trở lại an toàn, bảo hắn đừng lo."
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!