Lọc Truyện

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Sau khi Triệu Phong quy phục, Tiêu Trần cũng để Tư Không Minh đến cảnh cáo Khúc quý phi một chút. Tuy nói Tiêu Trần không sợ bà ta thế nhưng có câu không sợ kẻ gian trộm chỉ sợ kẻ gian nhớ. Ở Đế Đô vẫn luôn có một người lúc nào cũng nghĩ tới việc làm thế nào để giết chết mình, chung quy đây cũng không phải chuyện tốt.

Huống chi sau này Tiêu Trần còn định để cha mẹ ở lại Vô Nguyệt Đế Quốc, thế nên ở biên giới của Vô Nguyệt Đế Quốc, nhất là ở Đế Đô, Tiêu Trần tuyệt đối sẽ không cho phép có một chút nguy hiểm tiềm ẩn nào.

Lần này để Tư Không Minh cảnh cáo đã là cơ hội Tiêu Trần cho Khúc quý phi. Nếu bà ta vẫn không dẹp bỏ thù hận trong lòng, vậy Tiêu Trần cũng chỉ có thể giết chết bà ta. Dù sao thì với thủ đoạn của Tiêu Trần, muốn giết chết một người như Khúc quý phi cũng không khó.

Sau đó Tư Không Minh rời đi, trong lòng Khúc quý phi vô cùng giãy giụa. Một lúc lâu sau, chỉ thấy sắc mặt Khúc quý phi xám như tro tàn. Bà ta dựa vào ghế, trong mắt đã không còn một chút thù hận nào, chỉ còn sự tuyệt vọng và bất lực sâu sắc.

Mặc dù Tư Không Minh chỉ nói vẻn vẻn mấy câu, thế nhưng Khúc quý phi cũng biết, chỉ với một mình bà ta thì không thể uy hiếp Tiêu Trần được nữa. Hơn nữa buổi nói chuyện hôm nay cũng là sự cảnh cáo cuối cùng của Tiêu Trần đối với bà ta. Nếu như bà ta vẫn không buông tay, Tiêu Trần cũng chỉ có thể chém tận giết tuyệt.

"Hoàng nhi, mẫu thân vô dụng." Dựa vào ghế, từ trong mắt Khúc quý phi có hai hàng lệ chảy xuống, bà ta lẩm bẩm nói.

Sang ngày hôm sau, Khúc quý phi đưa ra thỉnh cầu muốn túc trực bên linh cữu của nhi tử đối với Sở Mục, cả đời sẽ không bước ra khỏi lăng tẩm của Ngũ hoàng tử nửa bước.

Đối mặt với thỉnh cầu của Khúc quý phi, Sở Mục cũng không để ý. Dù sao ở trong hậu cung, nữ nhân của Sở Mục cũng nhiều không kể xiết, Khúc quý phi muốn đi thì cứ để bà ta đi, cho nên ông ta đáp ứng thỉnh cầu của Khúc quý phi.

Cùng lúc đó, Tiêu Trần ở thành Trấn Sơn cũng nhận được tin tức. Đối với quyết định của Khúc quý phi, Tiêu Trần vô cùng hài lòng, đây là câu trả lời mà Khúc quý phi dành cho Tiêu Trần.

Không để ý tới chuyện Khúc quý phi nữa, bọn hắn đã hoàn toàn nắm Trấn Sơn quân trong lòng bàn tay. Hơn nữa Triệu Phong cũng rất thông minh, sau khi quy phục Sở Vô Minh, thật sự là Sở Vô Minh nói gì nghe nấy.

Tạm thời hắn cũng không tính động đến ba quân hay những thứ khác. Bây giờ thu phục được Trấn Sơn quân, những chuyện khác chỉ có thể từ từ tính toán, không thể quá gấp gáp.

Ở trong thành Trấn Sơn, cuộc sống của Tiêu Trần vừa yên bình lại vừa an toàn, đồng thời tu vi của Tiêu Trần cũng tăng lên từng bước một. Tiêu Trần hoàn toàn không lo lắng về tài nguyên tu luyện, chỉ cần hắn cần, Sở Vô Minh cũng sẽ tìm cho hắn.

Dưới sự chống đỡ của đông đảo tài nguyên tu luyện ở đây, chỉ một tháng ngắn ngủi, tu vi của Tiêu Trần đã đạt tới Vấn Đạo Cảnh nhập môn, cách việc đột phá Vấn Đạo Cảnh tiểu thành cũng không còn xa.

Từ lúc đột phá Vấn Đạo Cảnh đến nay còn chưa tới hai tháng, vậy mà Tiêu Trần đã chạm tới ngưỡng cửa Vấn Đạo Cảnh tiểu thành. Với tốc độ này, không chỉ bởi vì thiên phú nghịch thiên của Tiêu Trần mà những tài nguyên tu luyện mà Sở Vô Minh cung cấp cũng là một trợ lực lớn.

Tốc độ tu luyện nhanh như thế đủ để bất cứ ai nhìn thấy cũng phải kinh ngạc, ngay cả Tiêu Trần cũng cảm nhận được tầm quan trọng của hoàn cảnh tu luyện và tài nguyên đối với một võ giả một cách sâu sắc.

Không hề khoa trương chút nào, nếu như ở Thiên Thần lục địa, chắc chắn tốc độ tu luyện của Tiêu Trần sẽ không thể nào nhanh đến như thế. Bởi vì trong khoảng thời gian đó tới nay, có rất nhiều tài nguyên tu luyện mà Tiêu Trần sử dụng chưa từng xuất hiện ở Thiên Thần lục địa.

Cắm đầu khổ tu, thấm thoát đã là nửa tháng kể từ khi tới thành Trấn Sơn. Mà lúc này, Sở Vô Minh cũng phải chuẩn bị quay về Đế Đô, bởi vì đã đến lúc hắn ta đột phá Vấn Đạo Cảnh. Hắn ta muốn quay lại Đế Đô để tiến vào Đạo Chi Lộ hòng tìm kiếm cơ hội đột phá Vấn Đạo Cảnh.

Một ngày trước khi đi, Sở Vô Minh gọi Triệu Phong tới chỗ ở của mình, đồng thời Tiêu Trần cũng có mặt ở đó. Nhìn về phía Triệu Phong, Sở Vô Minh mỉm cười nói.

"Ngày mai bổn cũng sẽ trở lại Đế Đô để đột phá Vấn Đạo Cảnh. Khoảng thời gian bổn cung không có ở đây, Triệu tướng quân phải nghe theo tất cả sắp xếp của Tiêu Trần ca. Hãy nhớ, lời Tiêu Trần ca nói là lời bổn cung nói, không cần phải báo cao lại với bổn cung."

Sở Vô Minh phải rời khỏi đây một khoảng thời gian, hắn ta giao toàn bộ quyền lực cho Tiêu Trần mà không giữ lại chút nào. Nghe thấy lời của hắn ta, Triệu Phong cung kính gật đầu lên tiếng: "Cẩn tuân hiệu lệnh của điện hạ."

Giao phó xong mọi chuyện, ngày hôm sau, Sở Vô Minh lập tức quay trở về Đế Đô. Đối với sự rời đi của Sở Vô Minh, Tiêu Trần cũng không suy nghĩ gì nhiều, dù sao hắn ta cũng không đi quá lâu, ít thì mấy ngày, lâu thì nửa tháng, Sở Vô Minh sẽ trở lại.

Vẫn giống như trước, mỗi ngày đều trôi qua trong tu luyện. Đã ba ngày liên tiếp trôi qua, nhưng đột nhiên có một ngày, Triệu Phong tìm tới cửa.

Nghe thấy Triệu Phong tìm mình, Tiêu Trần bảo người để hắn ta vào. Triệu Phong nhanh chóng sải bước đi vào trong sân, trước tiên cung kính hành lễ với Tiêu Trần một cái, sau đó thấp giọng nói.

"Tiêu Trần công tử, theo thám mã hồi báo lại, Thiên Lang Đế Quốc có vài hành động kỳ quái, e rằng bọn hắn muốn đánh một trận với chúng ta."

Đại quân của Thiên Lang Đế Quốc trú đóng ở Hổ Lao quan có bốn trăm ngàn người, chia ra thành bốn đường bắt đầu tiến về phía trước. Khi nhận được tin tức này, Triệu Phong lập tức đi tới báo cáo với Tiêu Trần.

Đối mặt với hành động của Thiên Lang Đế Quốc, Triệu Phong cũng không cảm thấy bất ngờ. Dù sao song phương vẫn luôn đối địch nhau ở Hổ Lao quan, quy mô chiến đấu nhỏ cũng thỉnh thoảng xảy ra. Có khi là Vô Nguyệt Đế Quốc chủ động tấn công, cũng có lúc Thiên Lang Đế Quốc.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận