Lọc Truyện

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Sở Vô Minh đã dừng chân ở thành Nguyệt Tích quá lâu rồi. Nghe Đỗ Thành Phong nói như vậy, hắn ta khẽ gật đầu mở miệng: "Đỗ lão nói không sai, ngày mai ta sẽ tự mình đi Thiên Thần Cư, phải mau chóng quyết định chuyện đi đến Đế Đô, sau đó khởi hành trở về Đế Đô."

Cuộc tranh giành ngôi vị Thái tử đã đến thời điểm mấu chốt, tất cả mọi người ở Thiên Thần lục địa đều biết, vị trí Thái tử này đã thuộc về ai. Nhanh thì một năm, lâu thì cũng không quá ba năm là sẽ có kết quả. Cho nên tại thời khắc mấu chốt này, Sở Vô Minh không thể rời khỏi Đế Đô quá lâu.

Trong lúc Sở Vô Minh gấp gáp trở về Đế Đô, ở Thiên Thần Cư, Tiêu Trần và Phần Thiên Chúa Tể đang kiểm kê nạp giới được Sở Vô Minh đưa tới, hai người nhìn nhau cười.

Lần này xem như Sở Vô Minh đã dốc cạn tui của mình rồi, số quả Huyễn Nguyệt trong nạp giới có chừng năm mươi quả. Mặt khác còn có các loại đan dược, phù triện, thậm chí ngay cả linh thạch cũng có hơn ba mươi vạn, mà toàn bộ những linh thạch này đều có cấp bậc trung phẩm.

Coi như bọn hắn đã lời một khoản phi nghĩa rất lớn, nhất là năm mươi quả Huyễn Nguyệt. Cũng không biết Sở Vô Minh đã phải trả cái giá như thế nào mới lấy được năm mươi quả này, thế mà giờ đây hắn lại đồng ý đưa toàn bộ cho Tiêu Trần.

Hơn nữa, năm mươi quả Huyễn Nguyệt cùng với số lượng hiện có trên tay Phần Thiên Chúa Tể là tổng cộng có tám mươi quả. Vậy tính ra mỗi một người trong số bảy mươi tám võ giả của Thiên Thần lục địa đều có thể được phân một quả Huyễn Nguyệt, thậm chí còn dư ra nữa.

"Trần Nhi, hãy chia đều tám mươi quả Huyễn Nguyệt này cho đám người phía dưới đi, số còn lại hai chúng ta chia nhau." Phần Thiên Chúa Tể nhìn về phía Tiêu Trần rồi nói.

Tám mươi quả Huyễn Nguyệt chia cho người phía dưới cộng thêm Tiêu Trần cùng Phần Thiên Chúa Tể vừa vặn là bảy mươi tám quả. Còn lại hai quả, Tiêu Trần và Phần Thiên Chúa Tể mỗi người lấy thêm một quả, lần này hai người có thể lấy được hai quả Huyễn Nguyệt.

Đối với quyết định của Phần Thiên Chúa Tể, Tiêu Trần cũng không từ chối. Sau đó Phần Thiên Chua Te lấy ra bốn quả Huyễn Nguyệt, đưa cho Tiêu Trần hai quả rồi lại gọi Tư Không Minh đến để hắn mang bảy mươi sáu quả Huyễn Nguyệt còn lại chia cho mọi người.

Có thể nói quả Huyễn Nguyệt này là món chí bảo đệ nhất mà mọi người nhận được sau khi đi tới Thiên Hà lục địa. Hiện giờ mỗi người đều được nhận một quả, đương nhiên ai cũng hết mực vui mừng.

Một đêm yên tĩnh trôi qua, sáng sớm hôm sau, một mình Sở Vô Minh tới Thiên Thần Cư. Lần này Sở Vô Minh tỏ ra hết sức khách khí và cung kính, hắn ta nhờ người phụ trách thủ vệ đi vào thông báo cho Tiêu Trần, còn bản thân thì đứng ở ngoài cửa chờ đợi.

Một lát sau, Tiêu Trần đích thân ra ngoài đón tiếp hắn ta. Tiêu Trần cũng không vòng vo mà nói thẳng với Sở Vô Minh: "Để điện hạ đợi lâu, thúc phụ đang chờ điện hạ, xin hãy đi theo ta."

Nghe nói Phần Thiên Chúa Tể đang chờ mình, Sở Vô Minh vô cùng vui mừng, lập tức bước nhanh đuổi theo Tiêu Trần đi về phía hậu viện.

Cuối cùng cũng có thể nói chuyện với Phần Thiên Chúa Tể, đối với Sở Vô Minh mà nói đây đúng là chuyện hắn vẫn luôn tha thiết mong chờ.

Sở Vô Minh còn sốt ruột hơn cả Tiêu Trần, hơn nữa nhìn sắc mặt hắn ta trông cũng hết sức thấp thỏm lo âu. Thấy vậy, Tiêu Trần mỉm cười nói với Sở Vô Minh: “Điện hạ không cần phải thế, ta đã nói tất cả mọi chuyện với thúc phụ rồi."

"Đa tạ Tiêu huynh." Nghe Tiêu Trần nói, Sở Vô Minh lập tức chắp tay cảm tạ, trong lòng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Dưới sự dẫn dắt của Tiêu Trần, Sở Vô Minh đi tới chủ viện, cuối cùng cũng được nhìn thấy Phần Thiên Chúa Tể mà hắn ta vô cùng chờ mong được gặp. Lúc này Phần Thiên Chúa Tể đang ngồi trong viện. Hắn ta cực kỳ cung kính tiến lên thi lễ: "Vãn bối Sở Vô Minh bái kiến Đạo Hoàng tiền bối."

"Không cần đa lễ, chuyện của điện hạ Trần Nhi đã nói với lão phu. Nếu điện hạ và Trần Nhi vừa gặp đã quen, lão phu cũng là người nhàn rỗi, giúp điện hạ một phen thì cũng không sao. Nhưng mà lão phu có một chuyện muốn hỏi, điện hạ định làm thế nào để lão phu trực tiếp tham dự vào cuộc tranh giành trong hoàng thất các ngươi?" Phần Thiên Chúa Tể hỏi hắn ta bằng giọng điệu lạnh nhạt, sắc mặt thản nhiên như thường.

Nếu so sánh với hai Đạo Hoàng Cảnh đại năng trong hoàng thất, rõ ràng Phần Thiên Chúa Tể là người ngoài. Nếu ông ta trực tiếp nhúng tay vào cuộc chiến tranh giành ngôi thái tử, hiển nhiên là không hợp quy củ. Tuy nhiên đối với những chuyện này Sở Vô Minh đã lên kế hoạch chu toàn. Lúc này nghe thấy Phần Thiên Chúa Tể đề cập, Sở Vô Minh lập tức cung kính trả lời:

"Không dám giấu giếm tiền bối, hiện tại vãn bối đã có kế hoạch, nhưng phải có sự đồng ý của tiền bối thì mới được."

"Nói nghe một chút." Phần Thiên Chúa Tể nói.

"Thật ra thì rất đơn giản, chỉ cần tiền bối và Tiêu Trần huynh theo vãn bối cùng trở về Đế Đô, sau đó vãn bối tiến cử tiền bối cho phụ hoàng. Đến lúc đó tiền bối gia nhập hoàng thất, trở thành một tôn Thái thượng hoàng của hoàng thất, như vậy cũng xem như là một thành viên của hoàng thất ta, về sau nếu nhúng tay vào cuộc tranh giành ngôi vị thái tử thì cũng không ai dám nói cái gì."

Để cho Phần Thiên Chúa Tể trực tiếp trở thành Thái thượng hoàng của hoàng thất, chuyện này nghe thật kỳ quái. Một người ngoài làm sao có thể trở thành Thái thượng hoàng của Vô Nguyệt Đế Quốc được đây.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận