Lọc Truyện

Kì Tài Giáo Chủ - Lâm Diệp (FULL)

Huyền Long Tử cũng coi như người tài, chỉ dùng một câu đã khích Chử Vô Kỵ đến mức này.

Hai người kia đều là Võ Đạo Chân Đan đỉnh phong, Chử Vô Kỵ còn được tôn là cường giả có hy vọng bước vào cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần nhất trong nhánh Ấn Ma thế hệ này. Huyền Long Tử ngày trước uy danh còn vượt qua cả Trương Đạo Linh giờ đang thay lão thiên sư quản lý Thiên Sư Phủ, có thể thấy thực lực hắn mạnh tới mức nào.

Có thể nói chỉ cần không phải quyết đấu sinh tử, trong thời gian ngắn hai người chắc chẩn không phân nổi thắng bại.

Theo vầng trong máu cùng ánh sấm bay tứ tán, nguyên khí thiên địa trong phạm vi trăm trượng đều bị hai người hấp thu sạch sẽ, không ngờ còn tạo thành một khu vực chân không chẳng có chút lực lượng nào, cực kỳ kinh khủng. Có thể thấy lực bộc phát của hai người này mạnh mẽ nhường nào.

Hai người giao thủ kịch liệt vài chục chiêu, cuối cùng đồng thời lui lại phía sau.

Hai người này đều đã đạt tới Võ Đạo Chân Đan đỉnh phong, thực lực cách biệt không nhiều. 

Nếu thật sự phải phân thẳng bại, vậy cũng là chia rõ sinh tử.

Chứ Vô Kỵ đương nhiên không vì một câu mà đánh nhau người chết ta sống, Huyền Long Tử mặc dù là kẻ điên nhưng chỉ là hành xử điên cuồng chứ không phải kẻ điên không để ý tới cả tính mạng bản thân.

Chử Vô Kỵ nhìn Huyền Long Tử hừ lạnh một tiếng nói: “Thiên Sư Phú thả ngươi ra đúng là quyết định sai lãm, cái tính khí đó của ngươi không khéo lúc nào sẽ lừa chết Thiên Sư Phú!"

Huyền Long Tử không quan tâm cười lớn nói: “Ai làm việc chẳng phải đã xong chuyện là không thể thay đổi, do do dự dự, băn khoăn nhiều vậy có nghĩa lý gì? Thêm chút kích thích chẳng tốt hơn ư?”

Ánh mắt Chử Vô Kỵ lạnh lẽo nhìn Huyền Long Tử cả nửa ngày, sau đó hẳn mới phun ra hai chữ: “Có bệnh!"

Chính hắn cũng mất trí rồi mới dây dưa với tên điên này bao lâu như vậy.

Chử Vô Kỵ quay lại nhìn Hư Hành che vết thương trước ngực, hơi thở vô cùng mỏng anh, ánh mắt lóe lên sát khí. Có điều hắn không động thủ, chỉ cười lạnh nói: “Hư Hành, ngươi may mẫn lắm đấy, có tên điên kia nhảy ra gây rối, băng không tiểu tử Sở Hưu không giết ngươi, ta cũng muốn giết ngươi”

Tính cách Chử Vô Kỵ cùng loại với Sở Hưu, trong một số phương diện cực kỳ to gan.

Hư Hành không chọc tới hãn thì cũng thôi, nhưng. giờ Hư Hành lại dám đuổi tới Ba Sơn Kiếm Phái định giết người, vậy Chử Vô Kỵ cũng chẳng để ý xử lý hắn.

Nhưng giờ có Huyền Long Tử nhảy ra gây rối, giết Hư Hành chỉ khiến Thiên Sư Phủ đứng ngoài xem trò hay, Chử Vô Kỵ lại không muốn giết.

Hư Hành che vết thương, hừ lạnh một tiếng nói: “Muốn giết cứ giết, ta sợ ngươi chắc? Đám hung đồ Ma đạo các ngươi sớm muộn gì cũng có ngày cùng đường mạt lộ!

Hư Hành không phải đang dọa, hắn thật sự không sợ chết.

Những hòa thượng được Đại Quang Minh Tự bồi dưỡng ra mặc dù tính cách cực đoan nhưng không mấy ai ham sống sợ chết.

Hơn nữa Hư Hành tin rằng hôm nay nếu hẳn chết tại đây, sư huynh của Hắc Ma Tháp phương trượng chắc chẩn sẽ giết tới mười người trong Ma đạo để báo thù cho hắn. 

Chử Vô Kỵ nhìn Sở Hưu nói: "Làm không tệ, Ngụy lão tiền bối đang chờ ngươi, chuẩn bị mừng công cho ngươi, đi thôi!”

Nói xong, Chử Vô Kỵ vung tay, trực tiếp dẫn Sở Hưu cùng đám người La Tam Thông xuống núi.

Mãi tới lúc này, đám người La Tam Thông mới thở phào một hơi.

Hư Hành không sợ chết, nhưng đám người bọn họ lại không muốn chết không minh bạch như vậy.

Rõ rằng là cục diện hoàn toàn áp đảo, sắp hoàn thành nhiệm vụ, thế nhưng tông sư võ đạo lại như không cần tiền, người này nối tiếp người kia ra trận, ai mà chịu nổi?

Huyền Long Tử phía sau nhìn Chử Vô Kỵ dẫn người rời đi, căn bản không hề ngăn cản, vì ngăn không được.

Nếu như thêm một trợ thủ chắc cũng được, có điều Huyền Long Tử liếc sang Trần Kiếm Không một chú, tên rác rưởi này thì bỏ qua.

Người duy nhất thở phào ở đây chỉ có Trần Kiếm Không.

Đám sát tỉnh này rốt cuộc cũng đi rồi, mặc dù cuối cùng người của Hướng gia đều bị giết, chẳng qua tối thiểu Ba Sơn Kiếm Phái bọn họ không bị tổn thất quá lớn.

Có điều ngay lúc này, Huyền Long Tử lại đột nhiên nói với Trần Kiếm Không: “Ngươi nói xem, nếu ta giết Hư Hành thì sao?"

Trần Kiếm Không biến sắc, Hư Hành chết ở đây, vậy Ba Sơn Kiếm Phái có chạy đâu cũng không tránh được!

Có điều sau đó Huyền Long Tử lại cười ha hả vỗ vỗ lên vai Trần Kiếm Không nói: “Ha ha ha, ta trêu ngươi thôi. Khỉ họ Trần, ngươi vẫn thú vị như xưa, sao chuyện gì ngươi cũng tưởng thật vậy?”

Trần Kiếm Không sắc mặt đen kịt, cứ tiếp tục như vậy sớm muộn gì hẳn cũng bị tên điên này chơi chết

Trên đường xuống núi, Chử Vô Kỵ ném cho Sở Hưu một viên đan dược, cười cười nói: "Tiểu tử ngươi hoàn thành nhiệm vụ lần này không tệ, con tốt hơn tưởng tượng của ta và Ngụy tiền bối.

Sở Hưu nuốt viên đan dược kia vào, lập tức cảm thấy một luồng nước nóng dâng lên từ trong cơ thể, như dòng suối bổ sung lực lượng cho Sở Hưu. 

Dừng một chút, Sở Hưu hỏi: "Vậy trong tưởng tượng của Chử tiền bối và Ngụy lão tiền bối, ta làm thế. nào?”

Địa vị thản nhiên nói: "Thật ra lúc trước Ngụy tiền bối đưa danh sách cho ngươi căn bản không nghĩ tới ngươi có thể giải quyết hết những thế lực trên danh sách, vì khoảng cách giữa các khu vực có lớn, cho dù đổi lại thành ta cũng không có cách nào. Dù sao ta cũng không biết dịch chuyển tức thời.

Chuyện lần này chỉ để mọi người biết  nhánh Ẩn Ma chúng ta còn tồn tại, quan trọng ở quá trình, ở ý nghĩa, thật ra kết quả lại không quan trọng.

Cho nên chỉ cần ngươi diệt trừ một phần ba số thế lực trên danh sách, đại khái là thế lực một quốc gia là đủ. Sau khi những đại phái kia ra mặt sẽ tới ta xuất hiện kết thúc mọi chuyện, ta không làm được thì còn Ngụy lão tiền bối.

Nhưng ta thật sự không ngờ ngươi lại ra tay lưu loát như vậy, trận chiến Hồng Phong Cốc ngươi trực tiếp dùng kế khiến hầu hết các thế lực chủ động tới cửa cho ngươi lừa giết. Ngươi làm không tệ, thật sự không tệ, cũng khiến ta bớt chút công sức.”

Chử Vô Kỵ giọng điệu mặc dù thản nhiên, nhưng ánh mắt nhìn về phía Sở Hưu đã mang chút tán thưởng.

Trong nhánh Ẩn Ma phe phái quá phức tạp, hơn nữa những võ giả Ma đạo đời trước thực lực bản thân cũng rất mạnh, nhưng nếu bảo bọn họ tự đi mưu tính một chuyện nào đó, cách làm của bọn họ lại quá đơn giản thô bạo

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận