Lọc Truyện



4.

Lộ Lộ đánh nhau (cuối)Chạng vạng 6 giờ, Trình Lộ đang ngoan ngoãn mà ăn cơm, mắt to thỉnhthoảng quan sát cha mẹ đang nói chuyện với nhau, muốn nhân lúc họkhông chú ý, đem củ cải trắng trong bát bỏ ra.

Bé đã nói với mấy dì bảomẫu đừng nấu củ cải trắng, ai ngờ mẹ lại nghe thấy, bảo họ làm cả một bànệc lớn.Trình Lộ mặt ủ mày ê mà trừng mắt nhìn củ cải trắng, đang định viện lý dođể không ăn thì mẹ bé nhắc lại chuyện ở nhà trẻ.Bé âm thầm quan sát, thấy bố mẹ không có ý trách cứ mình, yên tâm ếptục lên kế hoạch êu diệt củ cải trắng.Bé lén lút gắp củ cải trắng ra, để ở đằng sau bát, chắc chắn bố mẹ sẽ khôngnhìn thấy đâu nhỉ.

Dù sao nếu bị bắt thì cứ nói là bị rớt thôi.Lục Hạo Nam vừa nghe Trình Mẫn nói, vừa để ý con gái, đã sớm nhìn thấumấy cái động tác nhỏ đó rồi.

Anh không nói gì vì anh cũng không thích củcải trắng.


Chuyện mình không muốn làm thì đừng bắt người khác làm,huống chi còn là con gái cưng nữa.

Không ăn thì không ăn, dù sao con bécũng không thiếu chất.Nhưng Trình Mẫn không nghĩ thế, khi cô phát hiện có khối củ cải trắng trênbàn, trong lòng hiểu rõ, cười tủm tỉm mà nhìn con.Trình Lộ ra vẻ bình nh mà giải thích: “Mẹ, nó bị rơi.”Trình Mẫn từ ái mà nhìn con, gắp thêm mấy miếng bỏ vào trong chén:“Đừng rớt nữa nhé.”Trình lộ: Huhu.Ăn xong cơm chiều xong, bảo mẫu dắt Trình Lộ vào phòng chơi ghép hình.Trình Mẫn vì con gái lăn lộn một ngày, rất mệt, muốn thả lỏng tâm nh, liềnrót một ly rượu vang đỏ, thoải mái mà nằm trong bồn tắm, vừa uống rượuvừa chơi di động.Đang ngâm mình thì Lục Hạo Nam đột nhiên ến vào.

Anh ở phòng ngủkhông m được người, liền biết cô chạy lên lầu ba hưởng thụ, lập tức mộtý tưởng nảy ra, anh đi lên m bảo bối của mình.Trình Mẫn không quá bất ngờ, cô đứng dậy, bước ra.

Trên người còn dínhbọt tắm, đuôi tóc ướt nhẹp, dính lên vai và cổ, thêm vài phần quyến rũ.Đối mặt với sự câu dẫn trắng trợn sao Lục Hạo Nam có thể bỏ qua.Hai người ngồi trên sàn bằng đá cẩm thạch màu xám làm một hồi, TrìnhMẫn sợ trên mặt đất lạnh, nên đòi ở trên.

Tư thế này giúp vào rất sâu,Trình Mẫn mỗi khi ngôi xuống đều sung sướng đến rùng mình.

Anh vốnđịnh bắn ở bên ngoài, để ện vệ sinh.

Kết quả, Trình Mẫn cao trào kẹp cựcchặt, không cho anh rút ra.

Anh muốn cô thả lỏng, lại bị cắn cho một phát,cảnh cáo anh không được làm mình mất hứng.Anh ở sâu trong thân thể cô, tước vũ khí đầu hàng.Chỉ làm một lần đối với họ là không đủ.

Khi ngâm mình trong bồn để rửasạch, sờ tới sờ lui lại thuận lý thành chương mà làm lần hai.Tình dục tới quá nhanh, hai người không kịp mang bao cho nên lúc rửa lạicó chút phiền toái.

Chờ đến khi xong xuôi tất cả, đã là 10 giờ.Trình Mẫn và Lục Hạo Nam đều cho rằng bảo mẫu đã dỗ Trình Lộ ngủ say,không ngờ vừa ến phòng ngủ liền thấy con gái đang ngồi trên giường xemphim hoạt hình.


Cô bé nghe thấy động nh quay đầu lại, vẻ mặt khó hiểumà nhìn họ.

Hai người bị con gái nhìn, không hẹn mà cùng thấy chột dạ.Trình Mẫn gọi bảo mẫu, mới biết Trình Lộ giả bộ ngủ lừa bảo mẫu đi rồichuồn êm qua đây.Trình lộ càng ngày càng giảo hoạt.Cô bé làm nũng bán manh, dụ dỗ cỡ nào cũng không chịu trở về phòngmình.

Rơi vào đường cùng, đôi vợ chồng đang định ếp tục buổi tối ngọtngào đành phải đối mặt hiện thực.Trình Lộ như ý nguyện mà ngủ cùng bố mẹ ngủ.

Cô bé nằm ở giữa, làm mộtcái bóng đèn công suất lớn, dưới sự dỗ dành, nhắm mắt lại, đang định đivào giấc ngủ thì lại nhớ tới cái gì đó, nói: “Con muốn nghe chuyện nàngên cá cơ.”Trình Lộ rất thích quấn lấy bố nghe kể chuyện xưa, không biết có phải dohồi mang thai anh luyện tập nhiều quá không mà tài kể chuyện của Lục HạoNam ngày càng cao, ngày càng sinh động.Con gái còn nhỏ nên thích nghe kể chuyện là đương nhiên nhưng mà,truyện nàng ên cá nằm ngoài dự đoán của hai người.

Họ không thích conmình ếp xúc với loại truyện cổ ch yêu đương này.Trình Lộ một hai đòi phải nghe, Trình Mẫn hỏi nguyên nhân, bé mới nói:“Mấy bạn lớp con đều nói truyện nàng ên cá rất lãng mạn.”Một khi đã như vậy, đành thỏa mãn lòng hiếu kỳ của bé thôi.

Kể xong, TrìnhLộ chớp chớp mắt, hỏi: “Đây là lãng mạn ạ?”Tất nhiên, bé không thể hiểu “Lãng mạn” là gì.Lục Hạo Nam sờ sờ đầu nhỏ, hỏi: “Lộ Lộ cảm thấy không phải lãng mạn à?”Lộ Lộ lắc đầu, lại gật gật đầu, suy tư một hồi, đáp: “Hóa ra hoàng tử đối vớinàng ên cá không tốt, nàng ên cá tự giết mình mới là lãng mạn.”Bé có chút phiền não: “Sao con lại cảm thấy không lãng mạn?”Trình Mẫn rất hứng thú mà hỏi: “Vì sao?”Lộ Lộ nghiêm túc nói: “Bởi vì nếu người khác đối xử với con không tốt, consẽ không làm hại bản thân.”Lục Hạo Nam cảm thấy rất thú vị, con gái còn nhỏ mà đã có tư duy tốt nhưvậy rồi: “Vậy con sẽ làm gì?”“Con sẽ đối xử với người đó không tốt.” Cô bé trầm ngầm.

“Có bạn kéo tóccon, không cho con chơi cùng mà lại nói là thích con.


Rõ ràng là bạn ấy đốixử với con không tốt mà.

Sao có thế thích con được.

Cho nên con liền đánhbạn ấy.”Nghe vậy, Trình Mẫn và Lục Hạo Nam đều rất kinh ngạc, con bé không nói,họ cũng không biết có chuyện này.Trình Lộ nói xong, thấy bố mẹ không đáp lời cũng không để ý, nói ếP “Cođánh bạn ấy là không đúng ạ?”Trình Mẫn muốn nói quá đúng, lại sợ con nghĩ bạo lực là cách duy nhất đểgiải quyết vấn đề nên cũng không biết phải nói gì.Lục Hạo Nam phản ứng so với cô nhanh hơn, anh cố gắng m từ, giải thích:“Lộ Lộ làm rất đúng, nhưng quá xúc động rồi.

Sau này, vẫn sẽ có rất nhiềungười dùng lý do đó để bắt nạt con, không phải lúc này con cũng đánhthắng đúng không?”Trình Lộ hoang mang, gãi gãi đầu, hỏi: “Vậy con phải làm gì ạ?”Hắn kiên nhẫn trả lời: “Khi con lớn rồi con sẽ có cách giải quyết của riêngmình.

Nhưng bây giờ con còn nhỏ, nếu ai làm gì con, con phải nói cho bốmẹ biết để bố mẹ giúp con giải quyết.”Trình Lộ cái hiểu cái không, lắc lư đầu nhỏ, gật đầu: “Con hiểu rồi, lần sau,con sẽ nói với bố mẹ xong, rồi mới quyết định có đánh bạn đó không.”Hai người lớn bị những lời ngây ngô của con gái làm cho bật cười.HOÀN TOÀN VĂN.


Nhấn Mở Bình Luận