Lọc Truyện

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

Cô bé tên U Từ chớp mắt: "Thầy Nam Tiêu, thầy lợi hại hơn cả Thần Minh, đúng không?”

Nam Tiêu cười nói: "Thần Minh lợi hại hơn thầy."

U Từ có chút không thể tin được: "Còn có người lợi hại hơn thầy Nam Tiêu sao? Chuyện này... không thể nào?”

Những đứa trẻ khác cũng không thể tin được, trong suy nghĩ của bọn chúng, thầy Nam Tiêu chắc chắn là người lợi hại nhất vì cái gì thây cũng biết.

Nam Tiêu cười lớn, sau đó nói: "Thế giới rất rộng lớn, các con nhất định phải tu luyện thật tốt, sau này đi ra ngoài nhìn ngắm thế giới rộng lớn nhiều một chút."

Tất cả bọn trẻ đều nhanh chóng gật đầu. Chúng thực sự khao khát thế giới bên ngoài. Nghe nói những đứa trẻ bên ngoài mỗi ngày đều có thể ăn no... Đó thực sự là những ngày giống như thần tiên!

Tan học, Nam Tiêu đi ra ngoài, các học sinh nhanh chóng nhường đường, lần lượt hành lễ. Trên đường đi cũng có rất nhiều học sinh đến hỏi các câu hỏi, Nam Tiêu cũng rất kiên nhẫn trả lời.

Nhưng đúng vào lúc này, một sự thay đổi đột ngột xảy ra.

Trên bầu trời phía trên học viện, đột nhiên xuất hiện vô số đạo khí tức đáng sợ, áp lực mạnh mẽ tràn ngập trời đất. Sắc mặt của học sinh trong học viện đều thay đổi đáng kể, ngẩng đầu lên nhìn đám người Chử Lăng, sắc mặc chúng trắng

bệch, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi.

Nam Tiêu cũng nhìn về phía đám người Chử Lăng, nhíu mày thật sâu, y vội vàng trấn an đám học sinh đang sợ hãi, sau đó đi về phía bầu trời.

Mặc dù lúc trước tu vi của y đã bị phế, nhưng sau này y lại bắt đầu tu luyện lại, đương nhiên không thể so sánh với y trước kia.

Nam Tiêu nhìn về phía đám người Chử Lăng: "Ta đi cùng các ngươi." Y không hề hoảng sợ vì y đã sớm dự liệu sẽ có ngày này.

Chử Lăng nhìn Nam Tiêu nói: "Bố trí trận pháp."

Vừa dứt lời, một vị chủ thần bên cạnh ông ta đột nhiên lấy ra sáu lá cờ, sáu lá cờ biến thành sáu tia sáng lơ lửng giữa trời đất, sau đó, từng đạo sức mạnh to lớn bao trùm toàn bộ khu ổ chuột, hiển nhiên là muốn thu toàn bộ khu ổ chuột vào bên trong trận pháp.

Nam Tiêu lập tức kinh hãi, trừng mắt nhìn đám người Chử Lăng: "Nơi này đều là những người bình thường, đối với các ngươi căn bản không có gì uy hiếp. Các ngươi..."

Nhưng Chử Lăng căn bản không cho y cơ hội nói, ông ta chỉ hơi nâng tay phải lên, một lưồng khí tức đáng sợ trực tiếp bao phủ Nam Tiêu, Nam Tiêu hiện giờ làm sao có thể chịu đựng được sức mạnh của ông ta? Ngay sau đó, cơ thể và Linh hồn bắt đầu trở nên huyền ảo, bản thân y cũng đang vô cùng đau đớn, toàn bộ xương cốt trong cơ thể dường như bị gãy từng chút một...

Nếu Chử Lăng không cố ý giữ mạng y lại để uy hiếp Diệp Quân, thì đòn tùy tiện này cũng đủ khiến y hồn bay phách tán, hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.

“Các... người tại sao lại muốn hại thầy Nam Tiêu!"

Lúc này, ở phía dưới, Thạch Tam đột nhiên nhìn đám người Chử Lăng trên trời rồi gầm lên.

Có thể thấy ông lão cũng sợ hãi nhưng vẫn đứng ra, đôi tay run rẩy nắm chặt, đôi chân cũng đang run rẩy, trong mắt hiện lên vẻ tức giận.

Nỗi tức giận lớn hơn nỗi sợ hãi!

Lúc này, vô số người trong khu ổ chuột chạy về phía học viện, có người cầm

cuốc, có người cầm gạch, có người mang nồi chảo...

Chẳng mấy chốc, ngày càng có nhiều người từ khu ổ chuột xông vào học viện. Họ giận dữ nhìn đám người Chử Lăng ở trên trời. Mặc dù bản năng mách bảo họ rằng những người đó là những nhân vật lớn vô cùng lợi hại ở bên ngoài, nhưng vào lúc này, trong mắt những người này lại không hề có chút sợ hãi, từng người bọn họ phẫn nộ nhìn đám người Chử Lăng...

Một người trong số đó đột nhiên giơ cuốc trong tay lên, gầm lên: "Không được làm hại thầy Nam Tiêu..."

"Không được làm hại thầy Nam Tiê

Càng ngày càng có nhiều người gầm thét, vung vũ khí nhằm dọa nạt những. người trên trời...

Bên ngoài, cũng ngày càng có nhiều người đổ xô về phía học viện... Họ chưa bao giờ nhìn thấy Thần Minh, nhưng đối với họ, Nam Tiêu chính là 'Thần Minh” của họ, và họ không cho phép bất cứ ai làm hại thầy Nam Tiêu.

Trên bầu trời, vẻ mặt Chử Lăng đầy khinh thường nhìn đám người đáng thương phía dưới, "Một đàn kiến cũng muốn chống lại "Thần..."

Trong mắt ông ta, có thể giữ cho những con kiến này sống sót đã là sự ân thưởng to lớn rồi. Bây giờ, những con kiến này lại đang cố gắng chống lại bọn họ. Đúng là cực cười và ngớ ngẩn.

Quả nhiên, không thể để những con kiến dưới này sống quá tốt. Chỉ cần sống tốt, những con kiến này sẽ muốn nhiều hơn nữa.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận