"Ừm, Kiệt Tử nói rất có lý, chúng ta không cần phải lo lắng!", Dương Liễu là người đầu tiên nhận ra.
"Được rồi! Kiệt Tử nói thế nào thì là thế đấy! Vậy tiếp theo, chúng ta nên làm như thế nào?", Lâu béo hỏi.
"Không gấp, cuộc thi hùng biện sắp được diễn ra! Đến lúc đó, chúng ta sẽ đến với tư cách là một nhà tài trợ, nhân cơ hội quảng cáo nhãn hiệu chuyển phát nhanh Ngũ Kiếm Khách, để nhiều người biết đến thương hiệu Ngũ Kiếm Khách hơn! Lo gì không ai đến! Trong khoảng thời gian này, hai người nên làm gì thì thì làm cái đó! Nhưng..."
Tần Kiệt vừa nói, ánh mắt anh lại quét qua quét lại nhìn Lâu béo và Dương Liễu.
"Nhưng gì?", Lâu béo nói.
"Hai người các cậu đừng chơi quá sức nhé!"
Nói xong, Tần Kiệt liền cất bước bỏ chạy.
Dương Liễu đỏ mặt cúi đầu xuống.
Lâu béo sững sờ một lúc mới phản ứng lại.
"Mẹ nó chứ! Kiệt Tử chết tiệt, cậu dám giễu cợt tôi, xem tôi xử lý cậu như thế nào..."
Vẫn chưa kịp nói xong, Lâu béo buồn bực hỏi: "Người đâu? Đi đâu mất rồi?"
...
Cả đoạn đường Tần Kiệt chạy như điên, một lúc sau anh chạy đến vườn dâu tây ở bờ bên kia sông Tuần Tư.
Anh đang định đi tìm Tần Tuyết, bỗng nhiên lại đụng phải Ôn Thanh Thanh. Cả người lập tức dừng lại.
Sao có thể trùng hợp đến vậy?
"Hi, bạn học Ôn, trùng hợp thật đó!”, Tần Kiệt gượng cười chào hỏi.
"Giả!", Ôn Thanh Thanh chỉ nói một chữ.
"Cậu có ý gì?", Tần Kiệt có chút không phản ứng kịp.
"Ý tôi là những lời cậu nói quá giả tạo!", Ôn Thanh Thanh bổ sung.
Tần Kiệt: "..."
Được thôi, anh bị lộ tẩy rồi.
Nhưng anhvà Ôn Thanh Thanh cậu thực sự không còn gì để nói với nhau nữa.
Vì vậy đương nhiên là giả rồi.
"Bị tôi nhìn trúng rồi đúng không? Không còn gì để nói nữa đúng không? Tôi biết ngay cậu đang nói dối mà! Được rồi, không quấy rầy cậu và con gái nhà người ta nữa, mau đi đi!", Ôn Thanh Thanh kéo bạn của mình lướt qua người Tần Kiệt.
Tần Kiệt: "..."
Hửm?
Tình huống gì vậy?
Có gì đó không ổn.
Không phải Ôn Thanh Thanh vẫn luôn quấn lấy anh muốn anh làm bạn trai của cô ấy sao?
Tại sao hôm nay không quấn lấy anh nữa?
Còn giục anh đi tìm Tần Tuyết?
Điều này không giống với phong cách của Ôn Thanh Thanh.
Tần Kiệt có chút mông lung, anh cau mày, không thể hiểu được, cứ đứng bất động ở đó.
"Thanh Thanh, cậu làm gì mà không kéo cậu ấy?"
"Không, nếu tớ kéo cậu ấy chắc chắn sẽ hỏng chuyện!", Ôn Thanh Thanh nói.
"Tại sao?"
"Cậu nghĩ mà xem, mấy ngày trước, tớ sống chết bám lấy cậu ấy nhưng cậu ấy vẫn không chấp nhận tớ! Chứng minh điều gì? Cậu ấy không có hứng thú với tớ. Bây giờ, tớ thay đổi lối chơi, không quan tâm đến cậu ấy nữa, còn cố tình giả vờ bày ra dáng vẻ không để ý đến cậu ấy! Khiến cho khoảng trống trong lòng cậu ấy ngày càng lớn, cậu cảm thấy đến lúc đó cậu ấy sẽ nghĩ như thế nào?”, Ôn Thanh Thanh nói.
"Cậu ấy nhất định sẽ rất thất vọng! Cậu ấy sẽ tự hỏi, cậu không giống như bình thường, sẽ nghĩ rằng có phải mình đã hết sức hấp dẫn rồi, đúng không?"
"Đúng vậy, cậu ấy nhất định sẽ nghĩ như vậy! Tớ xem như cũng khá hiểu rõ con người của cậu ấy. Không thể đối xử quá tốt với cậu ấy, cũng không thể quá lưu luyến! Phải xa cậu ấy ra một chút, để trong đầu cậu ấy lúc nào cũng là hình ảnh của tớ! Như vậy mới có cơ hội tiến thêm!", Ôn Thanh Thanh lại nói.
"Ha ha, cậu xem, biểu cảm của cậu ấy ở trong điện thoại của tớ là gì? Còn đứng ngây người ở đó không động đậy nữa chứ! Xem ra cậu nói đúng rồi đó!"
"Ha ha, tớ đã nói mà! Cái tên Tần Kiệt này, không thể đối xử quá tốt, cũng không thể kè kè ở bên cậu ấy được, phải để cho cậu ấy có chút thất vọng và hụt hẫng! Có như vậy cậu ấy mới nhớ đến tớ!", Ôn Thanh Thanh cười nói.
Cô ấy vui mừng vì kế hoạch của mình thành công.
Tần Kiệt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!