"Nhật Nguyệt Vô Cực!”
Gã đồng thời thi triển Tiểu Nhật Luân Thiên và Tiểu Nguyệt Luân Thiên, hai cái hợp nhất, dung hợp thành bức tranh vô cực. Khi bức tranh mở ra, trung tâm hình ảnh có thiên thạch nổ tung, mặt trời mặt trăng từ đó xuất hiện, thiên thạch thì hóa thành vạn ngàn tinh tú, điểm xuyết trong đó.
Bùm!
Khi kiếm này bộc phát, không chỉ chặn chiêu kiếm kia, còn chém nát tàn ảnh của Lâm Nhất.
Nhưng trên mặt gã vẫn xuất hiện vết máu, vài sợi tóc xanh bay đi.
Vút!
Gia Cát Thanh Vân đột nhiên xuất hiện, duỗi tay kẹp lấy, sợi tóc xanh xuất hiện trong tay ông ta.
Tần Thương thu kiếm, nói: "Sư huynh, chiêu kiếm này của ta thế nào?"
Gia Cát Thanh Vân lắc đầu nói: "Không ổn lắm, đây chỉ là kiếm pháp Lâm Nhất thi triển ở cảnh giới Tinh Quân, đến giờ đệ vẫn chưa hoàn toàn phá giải. Nếu hắn không gặp chuyện gì ngoài ý muốn, kiếm pháp hiện tại của hắn, e là đệ vẫn không đỡ nổi."
Gia Cát Thanh Vân là đệ tử tâm đắc của Thiên Huyền Tử, được xưng là khi Thánh Giả chưa xuất hiện, nhân gian vô địch.
Tuy nhiên danh xưng này, từ khi Kiếm Kinh Thiên bước vào cảnh giới Sinh Tử, một bước thành Thiên Vương, thì đã có phần huyền ảo.
"Còn kém xa như vậy sao? Xem ra, nếu ta so kiếm đạo với hắn, chắc chắn sẽ thua không có gì nghi ngờ." Tần Thương có phần thất vọng, gã vừa từ Đế quốc Thần Long trở về, bất luận là tâm cảnh hay tu vi đều đã thay da đổi thịt.
Khác xa với trước kia, nhưng chỉ xét riêng về tu vi kiếm đạo, vẫn không thể sánh được với Lâm Nhất.
“May mà, ta không luyện kiếm nữa."
Hai tay Tần Thương chụm vào, mười ngón tay phát ra sát khí đáng sợ, còn sắc bén hơn cả binh khí.
Rắc rắc!
Thánh kiếm lập tức gãy vụn, không ngừng vang lên.
Gia Cát Thanh Vân nhìn qua, trong mắt lóe lên vẻ khác thường, nói: "Thánh thể Kim Long? Đệ đã chắc chắn muốn đi con đường lấy nhục thân thành Thánh rồi sao? Con đường này, vô cùng gian nan."
Tần Thương không khẳng định cũng không phủ nhận, lạnh lùng nói: "Thánh thể Kim Long chỉ là khởi đầu thôi, luận về đạo kiếm, cả đời này ta cũng không vượt qua được công tử Táng Hoa. Chỉ cần hắn còn sống ngày nào, ta sẽ không có cơ hội ngẩng đầu."
"Lần này sư huynh đến đây, có chuyện gì sao?"
Gia Cát Thanh Vân nói: "Vừa mới nhận được tin tức, quán quân bảng Lang Nha lần này đã xuất hiện, tên là Lâm Tiêu. Bất ngờ xuất thế, vượt trội hoàn toàn, thành tựu âm luật khiến cả người của thế gia Thần Nhạc cũng thua, thậm chí còn khiến cây Tam Sinh nở hoa, việc mà ngàn năm chưa ai làm được."
Tần Thương không mấy hứng thú: "Quả là lợi hại, đạo Âm Luật, cũng không thể coi thường. Nhưng việc này liên quan gì đến ta?"
"Nếu như người đo sở hữu thanh thể Thương Long, còn nắm giữ kiếm ý Bán Bộ Thiên Khung thì sao?" Gia Cát Thanh Vân thong thả nói.
Vẻ mặt Tần Thương sững sờ, nụ cười cứng đờ.
Sắc mặt gã thay đổi, lẩm bẩm nói: "Không thể nào, âm luật không thể đạt thành tựu trong một ngày một đêm, Lâm Nhất có tài có đức gì mà có thể đoạt bảng Lang Nha? Đánh bại tất cả các thiên tài âm luật trong thiên hạ! Hơn nữa bây giờ hắn còn dám xuất hiện ư? Không phải nên sống ẩn dật mới đúng sao?"
Gia Cát Thanh Vân thở dài nói: "Ta cũng cảm thấy khó tin, hắn còn bị kính Nguyên Thiên của cung Thiên Hương chiếu qua, nhưng không sợ chuyện lớn, chỉ sợ chuyện nhỏ, vẫn nên đi xem thử. Gần đây Thiên Vực Tà Hải cũng không yên ổn, Huyền Vũ Khư Hải biến động không nhỏ, rất nhiều cao thủ bảng Long cũng đi, cho dù không phải, thì cũng có thể tham gia náo nhiệt."
Tần Thương lắc đầu, nói: "Ta không đi, bảng Long chẳng có ý nghĩa gì."
Nếu trước kia ngôi đầu bảng Tinh Quân của gã không bị Lâm Nhất đánh bại, có lẽ gã sẽ còn tranh giành danh hiệu quán quân ba bảng, nhưng bây giờ thì thật sự không cần thiết nữa.
“Ta muốn bế quan, đột phá cảnh giới Sinh Tử, sách Thanh Long mới là chiến trường thật sự của ta."
Tần Thương kiên định nói.
"Nếu người đó thật sự là Lâm Nhất thì sao?" Gia Cát Thanh Vân hỏi.
Tần Thương nhất thời không trả lời được.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!