Lọc Truyện

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Thiên Huyền Tử buộc phải buông tay lùi về sau, cúi đầu né nhát kiếm này, nhưng mái tóc dài màu vàng bị chém đứt phân nửa trong lúc xoay người.

Vút vút vút!

Từng sợi tóc dài rơi xuống như tơ, Dao Quang lật tay khẽ rung, Táng Hoa đâm thẳng vào mi tâm của Thiên Huyền Tử.

Nhật Nguyệt trong mắt Thiên Huyền Tử xoay chuyển, lần này không né tránh, dùng hai tay kẹp chặt lấy kiếm này.

Rắc rắc rắc!

Thế kiếm quá mạnh, Thiên Huyền Tử tuy kẹp được kiếm này, nhưng cả cơ thể vẫn liên tục bị đẩy lùi ra sau.

Lùi đến đâu, hư không vỡ nát đến đấy.

Tóc trắng Dao Quang rối tung, trong mắt đầy sát ý, ánh sáng giữa chân mày sắc bén bùng nổ, kiếm này ép Thiên Huyền Tử liên tục lui về sau.

Quần áo trên người Thiên Huyền Tử từng mảnh vỡ nát, ông ta nghiến răng, sắc mặt đau đớn đến vặn vẹo, không bao lâu làn da cũng bắt đầu nứt toạc. Đồng thời cảm giác được sự kinh hoàng, sức sống bản nguyên của bản thân đang liên tục bị kiếm ý của đối phương xâm lấn, chẳng bao lâu dù không bị đâm trúng cũng sẽ hồn phi phách tán.

Ông ta nhìn chẳm chẳm về phía Dao Quang, phát hiện hoàn toàn không nhìn rõ được đối phương.

Trước mắt ông ta không còn Dao Quang cũng không còn Táng Hoa, chỉ còn ánh sáng, kiếm quang vĩnh hằng, vang vọng không dứt theo tiếng chuông của đại đạo.

Vô số kinh văn, trôi nổi trong biển ánh sáng cuồn cuộn kia, bóng dáng cao lớn vô biên tựa như còn cao hơn cả bầu trời.

Đây là kiếm pháp gì?

Đây là cảnh giới gì?

Trong lòng Thiên Huyền Tử tràn ngập sợ hãi, lần đầu tiên cảm thấy cái chết đến gần mình đến vậy, hoàn toàn không thể nghĩ ra bất kỳ cách nào để phá giải.

Lâm Nhất nhìn thấy cảnh tượng này, hơi thở phào nhẹ nhõm.

Hắn lóe người, lập tức chạy đến bên cạnh Tiểu Băng Phượng đỡ nàng ta đứng dậy, Tiểu Băng Phượng lau vết máu ở khóe miệng, nhìn thoáng qua cục diện chiến đấu, trong mắt hiện lên vẻ rực rỡ, giành mở miệng nói: "Ta không sao, Thiên Huyền Tử sắp chết rồi!"

"Lão quỷ Thần U, còn không hiện thân, muốn đợi đến bao giờ !! "

Ngay lúc này, Thiên Huyền Tử vốn đã hoàn toàn không thể chống đỡ, bất ngờ quát to lên.

Lão quỷ Thần U?

Mọi người sững sờ trong chốc lát, sau khi tỉnh táo lập tức nhớ đến cái tên cổ xưa, sắc mặt đều thay đổi.

Không thể nào là người đó chứ?

Khi tất cả còn đang không dám tưởng tượng, có giọng nói vang vọng giữa trời: "Ha ha, Dao Quang, còn nhớ lão tổ Thần U ta không?"

Ở nơi xa, sắc mặt các cường giả của mọi thế lực đều thay đổi.

Lao tổ Than U!

Thật sự là ông ta!

Xong rồi!

Lâm Nhất ôm Tiểu Băng Phượng, ngẩng đầu nhìn, trong ba mươi sáu tầng trời xuất hiện khối đen kịt không thể tưởng tượng, trong đó tràn ngập ma quang ngút trời cùng khí tức hùng mạnh vô biên.

Vút vút vút!

Chẳng bao lâu, bóng ma ngưng tụ thành ông lão áo đen, ông ta ngạo nghễ nhìn khắp trời đất, trên người bộc phát ra ánh sáng u tối thần bí.

Ông ta như mặt trời được ngưng tụ từ ma khí, toàn thân tỏa ra khí tức của Đại Thánh đỉnh phong, vừa xuất hiện đã không chút do dự lao thắng về phía Dao Quang.

Xong rồi!

Tất cả mọi người đều hiểu, đây là cục diện do Thiên Huyền Tử sắp đặt, kéo chân Dao Quang để lão tổ Thần U tung ra đòn chí mạng.

“Ha ha ha, Dao Quang, cuối cùng ngươi vẫn phải chết dưới tay Thần U ta!" Lão tổ Thần U cười lớn, trong tiếng cười đầy ngạo mạn và cuồng vọng.

Nhưng đúng lúc này, dị biến bất ngờ xảy ra.

Ánh sáng treo lơ lửng giữa bầu trời, chiếu rọi thế giới bị ma quang đen kịt xâm nhiễm bỗng trở nên sáng rực.

Ngay khoảnh khắc ánh sáng bao phủ người áo đen, lão tổ Thần U lập tức không thể tiến lên được nữa, ông ta vô cùng kinh ngạc, vội vàng quay đầu nhìn.

Ông ta nhìn thấy cảnh tượng giống hệt như tất cả mọi người khác, bóng người giống hệt Lâm Nhất, người đó nhắm chặt hai mắt, quanh thân có ba nghìn quầng sáng sáng tối đan xen.

Mỗi quầng sáng tựa như một thế giới, mỗi thế giới dường như đều có những con người sống động, những người đó đang quỳ lạy, quỳ lạy bóng dáng cổ xưa.

Người này là ai, tất nhiên chính là Lâm Nhất đã tế ra Thương Khung Thánh Y, hắn chờ đợi chính là khoảnh khắc này.

Vút!

Khoảnh khắc Lâm Nhất mở mắt ra, vô số thế giới truyền đến tiếng ngâm xướng, hóa thành âm thanh vang vọng, vô tận tiên quang tỏa sáng trên người hắn.

Lâm Nhất giơ tay đánh về phía lão tổ Thần U, trong chớp mắt, đã có chưởng mang do ánh sáng ngưng tụ đánh nát toàn bộ ma quang trên người lão tổ Thần U

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận