Lọc Truyện
Một tháng trôi qua, tất cả mọi thứ dường như đã quay lại quỹ đạo ban đầu. Cửu vương phi vẫn ít đi ra khỏi phòng. Cửu vương gia từ ngày kia đã dọn hẳn sang viện Ánh Tuyết.

Mỗi ngày Hách La Duẫn Cung đều dạy học cho Ánh Tuyết. Bao gồm luyện chữ, đọc sách, cầm, kỳ, võ công... Ngoài ra mỗi khi y rảnh rỗi, đều dẫn Ánh Tuyết đi ra ngoài chơi.

Trong quá trình được Duẫn Cung hướng dẫn, dường như Ánh Tuyết nhớ được chút gì đó, nhưng mỗi lần cố gắng nhớ lại chuyện cũ thì đầu nàng đau khủng khiếp. Vì có lẽ từng được tiếp xúc với những gì Duẫn Cung hướng dẫn lúc trước khi mất trí, nên Ánh Tuyết tiếp thu rất nhanh, thể hiện ra một ít thiên phú trong một vài lĩnh vực. Thêm cả sự ham mê học hỏi của Ánh Tuyết, nên chỉ vẻn vẹn một tháng, nàng nhanh chóng có một lượng kiến thức không thua gì tài nữ trong kinh thành. Tuy vậy cầm kỹ của nàng vô cùng tệ hại, thậm chí Duẫn Cung cũng từ chối việc tiếp tục dạy nàng về cầm.

Lễ mừng thọ thái hậu sắp diễn ra. Trong kinh thành tất cả các vương gia, quan lại, quý tộc đều hối hả sớm chuẩn bị cho ngày này.

Hách La Duẫn Cung nói với Sở Tiêu, ”Ngươi truyền lời của ta cho cửu vương phi, bảo nàng ta chấn chỉnh lại tinh thần đi, ba ngày sau là mừng thọ thái hậu. Lời nào nên nói lời nào không nên nói trong buổi lễ nàng tự khắc biết.”

Sở Tiêu tuân lệnh cửu vương gia rồi rời đi truyền lệnh chủ tử đến cho cửu vương phi. Vì hắn là thị vệ thân cận đi theo Duẫn Cung từ nhỏ nên đối với sự tình của cửu vương phi không có sự đồng cảm như những nô tài khác trong phủ.

Khi nhìn thấy cửu vương phi Vũ Hân Nghiên bước ra, Sở Tiêu có hơi bất ngờ. Vì cửu vương phi nhút nhát ngày nào thì hiện tại gương mặt nàng không hiểu sao khá là rạng rỡ, đặc biệt là sau sự kiện nàng được ma ma trong chốn lầu xanh đến phòng nàng dạy dỗ, điều này càng khiến Sở Tiêu càng cảm thấy kì quặc.

---

Ngay từ sớm, ngày mừng thọ thái hậu được tổ chức trong hoàng cung. Bên ngoài cổng cung vô cùng náo nhiệt. Nhìn khắp con đường toàn là những chiếc xe ngựa sang trọng. Những tuấn nam mỹ nữ không ngừng vén rèm lên nhìn xung quanh, có lẽ là ngắm nhìn người hợp ý để tìm cho bản thân một mối hôn sự tốt đẹp.

Vũ Hân Nghiên là cửu vương phi nên dĩ nhiên sẽ ngồi cùng xe ngựa với Hách La Duẫn Cung. Trong chiếc xe ngựa sang trọng này hai người chẳng nhìn nhau, cũng chẳng nói với người kia một câu nào. Họ cứ như là người dưng qua đường vậy.

Trong thọ lễ của thái hậu, người nhiều khôn xuể, nên được phân thành nhiều khu dựa vào sức ảnh hưởng của gia tộc đối với chuyện chính trị của quốc gia. Bởi lẽ một phần là do những nhà có con trai con gái đang tuổi thành niên muốn cho con mình vào để tìm được mối hôn sự tốt nhất.

Buổi tiệc diễn ra vô cùng suôn sẻ tốt đẹp. Có người hy vọng được thái hậu hay hoàng thượng, hoàng hậu ban hôn. Người thì mong đối thủ của bản thân gặp xui xẻo trong yến tiệc. Nhưng tất cả đều được hoàng gia giải quyết ổn thỏa đâu ra đấy. Vì những chuyện như thế này thì năm nào cũng có.

Vũ Hân Nghiên nàng hôm nay mặc y phục trắng viền đỏ. Tóc vấn kiểu hoa mẫu đơn, loài hoa ưa thích của thái hậu. Trâm cài không quá cầu kì, cũng không quá đơn giản. Nàng trang điểm nhẹ nhàng, không như những người khác khiến cho trông nàng ta có vẻ uyển chuyển, nhu mì, đặc biệt hơn trong mắt những người xung quanh.

Thái hậu nhìn qua Vũ Hân Nghiên, thấy nàng càng vừa mắt. Giữa một đám nữ nhân son phấn dày cui thế kia, bà lại thích cô cháu dâu này hơn. Thái hậu bỗng vẫy tay về phía Hân Nghiên, nói: “Hân Nghiên, tới đây ngồi cùng ai gia nào. Duẫn Cung chắc không ý kiến gì với ai gia chứ?”

Duẫn Cung cung kính đứng lên đáp, “Vâng ạ.”

Vậy là Hân Nghiên tươi cười đi lên, nàng như một đóa hoa đang nở rộ khiến ai cũng ngắm nhìn.

Ở phía dưới có người ngưỡng mộ, người thì ghen ghét tột cùng.

Hách La Duẫn Cung là vương gia được thái hậu yêu thương nhất. Hắn anh tuấn như vậy, lại còn văn võ song toàn. Là ứng cử viên sáng giá đi lên ngôi vị cửu ngũ chí tôn trong tương lai. Vậy nên nhiều người rất muốn nhét nữ nhi nhà mình vào phủ cửu vương gia. Dù là thế nhưng hậu viện hắn chỉ có hai nữ nhân đáng chú ý, một là cửu vương phi, hai là nữ nhân không có danh phận trong hậu viện. Cả hai đối với bọn họ là không đáng lo, cửu vương phi đến hiện nay đã hơn một năm vào phủ vẫn chưa hoài thai, còn nữ nhân kia trong phủ không danh phận gì thì có lẽ đối với vương gia chỉ là hạng nữ nhân chơi qua đường, khi chán rồi thì sẽ đuổi ra khỏi phủ.

Bỗng câu nói của cửu vương phi làm mọi người cười thầm trong bụng, dồn sự chú ý vào nàng và cửu vương gia, nàng nói, “Thái hậu, Hân Nghiên đến hiện tại vẫn không hoài thai, e rằng… Nhi thần mong là có thể giúp cửu vương gia khai chi tán diệp, nhưng, trong phủ còn có một nữ tử nữa, không biết…”
Nhấn Mở Bình Luận