Lọc Truyện

Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh

Lục Tôn phát điên!

Bùng nổ luôn!

Hắn ta lao về phía Chu Nhược Giai như dã thú!

"Nhược Giai!"

Liễu Như Yên ho lên rồi bay về phía võ đài!

Chu Nhược Giai bị đại đạo cắn trả, giờ phút này chắc chắn không phải đối thủ của Lục Tôn!

Đột nhiên.

Liễu Như Yên dừng bước, không ra tay! Lạc Dao bên cạnh sốt ruột lắm: "Sư phụ ra tay đi! Mau lên! Nhược Giai không địch lại Lục Tôn đâu!"

"Không cần nữa!"

Liễu Như Yên lắc đầu.

Rồi nhìn về một phía nào đó với ánh mắt là lạ, đôi mắt nhìn xuyên qua hư không: "Tên nhóc đó, chưa chết thật!"

"Dạ? Ai ạ?"

Trong lúc Lạc Dao đang nghi hoặc.

Âm!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, hư không nổ tung!

"Nhược Giai!"

Một tiếng hô khẽ!

Một bóng người lao ra từ hư không, toàn thân huyết khí phừng phừng!

Tựa như giao long lao ra khỏi biển, khí tức bùng nổ, thoắt cái đã chắn ngay trước mặt Chu Nhược Giai: "Thứ gì đây? Loại như ngươi mà cũng dám làm Nhược Giai tổn thương ư?"

"Cút!"

Một quyền, hổ gầm rồng ngâm!

Bùm!

Lục Tôn như một người bình thường bị xe tải tông vào, bay ra ngoài như chó chết!

Phụt!

Lồng ngực nổ tung, Lục Tôn đập người xuống đất cách đó mấy trăm mét, làm quảng trường lõm xuống một cái hố khổng lồ!

"Anh Bắc Minh, em biết anh ... "

Chu Nhược Giai mỉm cười, hai mắt tối sầm, hoàn toàn mất đi ý thức!

"Nhược Giai!"

Diệp Bắc Minh khẽ hô rồi bắt lấy cổ tay Chu Nhược Giai: "Sao em ngốc thế! Dám đốt cháy bản nguyên đại đạo!"

"Em mau nuốt cái này đi!"

Diệp Bắc Minh lấy ra ba viên Vạn Long Đan cuối cùng, không có tí do dự nào!

Anh nhét hết vào miệng Chu Nhược Giai!

Gào!

Trong phút chốc, hư ảnh mấy chục nghìn con chân long hiện ra trên bầu trời Lăng Tiêu Thần Triều!

Chúng gầm gừ, lượn vòng vòng!

Thiên địa ngưng tụ lực lượng của vạn đạo, thoáng cái đã trút vào cơ thể Chu Nhưoc Giai, tạm thoi ổn định thương thế cho Chu Nhược Giai!

"Vạn Long Đan?"

"Sao bảo, đan dược này đã tuyệt tích rồi cơ mà?"

Nhiều người nheo mắt!

Nhìn Diệp Bắc Minh.

Diep Bac Minh om Chu Nhược Giai, bay đen truoc mat Liễu Như Yên: "Chăm sóc cho cô ấy!"

"Ngươi ra lệnh cho ta đấy à?"

Liễu Như Yên nhíu mày!

Diệp Bắc Minh cười nhạt: "Nếu bà muốn biết chuyện về ông ấy, thì hãy nghe lời tôi!"

Anh vung tay, một cây trâm gài tóc đính ngọc trai, xuất hiện trong lòng bàn

tay

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận