Tháng 11 ở thành phố Thân, những đêm đầu mùa đông mát mẻ và râm râm bóng mát.
Trợ lý Cao đã về nhà lúc 8 giờ, tối nay sếp đi giao lưu, kêu chị về nhà nghỉ ngơi sớm, chị cũng không muốn gọi người lại đây cùng, thoải mái kêu một nồi lẩu mang đi, bật TV lên, vừa ăn vừa xem.
Tiệc mừng do Bác Nghị và công ty mẹ của nền tảng Ngỗng phối hợp tổ chức, bao mấy tầng của một khách sạn năm sao, quy mô rất lớn, và nền tảng phát sóng trực tuyến toàn bộ thảm đỏ.
Địa điểm đã được người hâm mộ vây kín từ sáng sớm, từ góc nhìn của máy quay là rất đông người, họ cầm nhiều loại bảng cầm tay và đèn tiếp ứng.
Trợ lý Cao vừa nhìn sang đã thấy rất nhiều "Viên Đinh", vì vậy không khỏi mỉm cười, cầm điện thoại di động đăng nhập vào nhóm Viên Đinh.
Đúng vậy, trợ lý Cao đã tham gia nhóm người hâm mộ của Hướng Tiểu Viên bằng tài khoản QQ của một chàng trai trẻ tuổi ngoài 20.
Đây không phải là một nhóm người hâm mộ đơn giản.
Tất cả những người hâm mộ trong đó đều là những người hâm mộ sự nghiệp chân chính của Tiểu Viên, có cả Đa Miêu Tương nổi tiếng ở trong đó.
Trợ lý Cao đã phải suy nghĩ lắm mới quyết định tham gia.
Nhóm đã tạo một chủ đề và tất cả đều đang chờ đợi sự xuất hiện trên thảm đỏ của Hướng Tiểu Viên.
Người đầu tiên đến là nam chính Phương Hạo, cậu ta mặc một bộ vest màu đỏ hồng, trông gầy hơn trước nhưng vẫn tràn đầy năng lượng, nụ cười rạng rỡ và tinh thần hăng hái.
Nhờ bộ phim mà ảnh hưởng tiêu cực của những scandal trước đây của cậu ta đã biến mất ngay lập tức, sự nổi tiếng cũng tăng lên rất nhiều.
Cậu ta đi đến đâu là người hâm mộ nữ hò hét ầm ĩ đến đó.
Nhóm Viên Đinh đang thảo luận, "Phương Hạo thậm chí còn nổi tiếng hơn, thành thật mà nói, nhờ có chị gái nhỏ Tiểu Viên của chúng ta, cậu ta mới được như vậy".
"Ừ, thực sự có thể xoay chuyển tình hình cho cậu ta, chậc!"
"Mấy người đoán xem tối nay Lục Tĩnh Niên sẽ đi họp thường niên không? Mấy tháng rồi không gặp cô ta?"
"Chậc chậc, nếu tiệc rượu do công ty tổ chức mà vẫn không xuất hiện thì chắc chắn vẫn chưa được tan băng đâu"
"Ôi, đáng thương nhỉ.
Nếu xuất hiện thì cũng bị người hâm mộ của Phương Hạo xé xác mất"
"Yêu một người đàn ông không chịu trách nhiệm, hại chính mình hại cả tương lai"
"Này, này, Trâu Nhất Nhuỵ đến rồi!"
"Hahaha, tôi hơi thích CP của cô ấy và Tiểu Viên Viên đấy..."
"CP Vân Dao, nó vẫn đang xuất hiện trên tìm kiếm nóng haha"
Trợ lý Cao khịt mũi và lắc đầu nguầy nguậy, này, chị không thể nói mình thực sự đứng về CP nào, theo cách nói phổ biến, tất cả những người trong nhóm này sẽ "chết ngay lập tức".
Nhìn thấy nhóm bạn nhiệt tình bên dưới: "Trâu Nhất Nhuỵ tuy có hạn chế về kỹ năng diễn xuất nhưng dù sao cô ấy cũng có rất nhiều tài nguyên do Đồng Hoa hậu thuẫn.
Tôi hy vọng chị gái nhỏ Tiểu Viên của chúng ta có mối quan hệ tốt với cô ấy và khi cần thiết cũng có thể ké độ nổi tiếng của người ta nha ~".
Trợ lý Cao thở dài.
"Chị gái nhỏ Tiểu Viên" từng thân thiết với người quyền lực và giàu có nhất Đồng Hoa, muốn tài nguyên gì mà không được nhưng cô ấy lại không muốn gì cả!
À, có một lần.
Trợ lý Cao ôm trái tim của mình.
Quá đáng tiếc mà!
Chị đã từng được nghe ngóng ở kế bên, ôi, nhưng bây giờ công việc mất đi rất nhiều niềm vui rồi.
Chị cũng nghĩ rằng sau khi sếp giải quyết cuộc chiến dư luận, sếp sẽ làm gì tiếp theo với Hướng Tiểu Viên, chẳng hạn như - gọi điện thoại cho người ta?
Cuộc điện thoại đó ở đâu, rốt cuộc là có nói gì không? Hay thực sự không có sau đó nữa? Cứ như thế là xong rồi?
Trợ lý Cao đã rất đau lòng khi nhận ra rằng chị có thể không bao giờ biết được.
Quá đáng tiếc!
Sếp lại trở về như trước kia, đừng nói đến đối tượng ký kết, ngay cả "vài phút tiêu khiển" cũng không có.
Trợ lý Cao một lần nữa lo lắng rằng sếp sẽ thay đổi sớm, vì vậy chị đặt đũa xuống và lau miệng.
Trên màn hình đột nhiên có một đám xao động, máy quay quay theo hướng đám đông đang nhìn, Hướng Tiểu Viên đang đi về phía thảm đỏ.
Đám đông bùng cháy ngay lập tức, như thể pháo hoa bắn vào khoảng trống của màn đêm tĩnh lặng.
Hướng Tiểu Viên đang nắm tay một người đàn ông đẹp trai, mặc một chiếc váy dài tua rua màu bạc với dây đeo nạm kim cương hình chữ "X" từ ngực đến cổ.
Khi cô ấy bước đi, những sợi tua bạc chạy khắp đường cong lả lướt của cô ấy, như thể ánh sáng quấn lấy thân thể, tạo cho cô một dáng vẻ yêu kiều trên mỗi bước đi.
Mái tóc dài của cô ấy được vén lên và chọn hai lọn tóc tết thành bím mỏng rồi vòng qua sau đầu tết lại như dây leo hoa, để lộ bờ vai và chiếc cổ óng ánh như mây.
Vừa có sự linh động của thiếu nữ, vừa có phong vị của phụ nữ, đẹp đến mức chấn động tâm hồn.
Trợ lý Cao đã vô cùng kinh ngạc và liên tục khen ngợi, nhìn thấy những người hâm mộ ngơ ngác trên màn hình nhìn Tiểu Viên đi qua, cô ấy vẫy tay với họ và mỉm cười, sau đó họ mới phản ứng và hét lên.
Nhóm đã trở nên điên cuồng,
"Trời ơi, ông trời ơi, chết tôi rồi, chết mất thôi!"
"Hiện trường giết người! Chết không toàn thây!"
"Cô ấy ngày càng đẹp hơn, chuyện gì đã xảy ra?"
Trợ lý Cao gật đầu, khí vận nuôi dưỡng con người nhiều nhất, minh tinh càng nổi tiếng thì hào quang càng lớn.
"Người đàn ông bên cạnh là ai, là anh trai của cô ấy sao?"
"Anh ấy cũng rất đẹp trai.
Anh ấy đúng là gu của tôi, hào hoa phong nhã.
Các nét trên khuôn mặt của hai người hơi giống nhau"
"Ừ, nghe nói bộ đồ mà Tiểu Viên mặc trong "Anh Yêu Em!" là của anh trai.
Chắc hẳn chính là người anh này rồi!"
"Ôi, trước kia chị gái nhỏ quá khổ! Phải nổi tiếng cho tôi!"
"Hiện tại tốt rồi, có chúng ta một mực ủng hộ cô ấy!!!"
...
Bác Nghị có rất nhiều tiền và nguồn lực, đã mời nhiều đạo diễn, diễn viên cấp cao, nhà sản xuất, những người nổi tiếng và mới nổi, cũng như hàng chục hãng truyền thông lớn nhỏ.
Giữa quần áo lụa là thơm tho, dáng dấp tóc mai yểu điệu, mọi người đang cười nói rôm rả.
Tiểu Viên đã được một số phương tiện truyền thông phỏng vấn, đặt ly rượu đã cạn xuống và chọn một ly khác, cô cảm thấy mình đã trở nên lọc lõi hơn rất nhiều, hiện tại đã cũng thích ứng với mấy trường hợp này.
Trâu Nhất Nhuỵ, mặc một chiếc váy dạ tiệc màu xanh, đi về phía cô, "Người bận rộn, cô có khỏe không?".
Tiểu Viên mỉm cười nhìn cô ấy, "Vừa rồi tôi còn đi tìm cô".
Tối nay, Trâu Nhất Nhuỵ cũng ăn mặc rất đẹp, làn da trắng nõn với màu xanh ngọc, váy ngắn cũn cỡn, chân dài thẳng tắp trông rất bắt mắt.
Cô ấy đến gần nhìn Tiểu Viên từ trên xuống dưới, trong giọng điệu có một ít vị chua, "Mặc đẹp như vậy, tôi không muốn đứng bên cạnh cô".
Tiểu Viên mỉm cười, đôi bông tai hình nơ Chanel Ruban1 lấp lánh lặng lẽ bên tai cô, khiến cả khuôn mặt cô trông như những vì sao.
Trâu Nhất Nhuỵ ngây ngẩn cả người.
"Cô nói giỡn hoài, cô cũng rất đẹp đấy" - Tiểu Viên nói với giọng nghiêm túc.
Trâu Nhất Nhuỵ trợn tròn mắt, hơi tức giận, "Cô được quá rồi nha, đã học được cách nói dối không chớp mắt!".
"Tôi nào có?"
Trâu Nhất Nhuỵ liếc cô một cái rồi lấy điện thoại di động ra, "Cô xem nè, xem đi, có phải trên tìm kiếm nóng là cô không, còn có váy nữa, thật là đáng giận mà!".
...
Hai người nói đùa vài câu, sau đó chọn một góc không có nhiều người, nghỉ ngơi một lát.
"Cô nhìn Phương Hạo kìa", Trâu Nhất Nhuỵ mím môi, "Vừa rồi cậu ta còn ôm tôi, coi như không có chuyện gì xảy ra".
Hướng Tiểu Viên liếc cậu ta một cái, "Tôi cảm thấy được cậu ta hơi khác bình thường"
Phương Hạo của hiện tại và chàng trai trẻ tuổi, nhút nhát và toả nắng mà cô gặp lần đầu trong "Hai Ba Chuyện" hoàn toàn không phải là một người.
"Đương nhiên rồi", Trâu Nhất Nhuỵ cười nhẹ, "lần này cậu ta chuyển hình thành công, con đường phía trước rộng mở".
"Còn Lục Tĩnh Niên thì sao?" – Tiểu Viên thấp giọng hỏi.
Trâu Nhất Nhuỵ lắc đầu với cô.
Tiểu Viên khẽ thở dài, vốn dĩ cô muốn gửi tin nhắn WeChat cho Lục Tĩnh Niên, nhưng lại cảm thấy không thích hợp, vì sợ bị hiểu lầm là khoe khoang trước mặt người ta.
Những người khác sẽ nói Lục Tĩnh Niên đã đi một nước cờ sai lầm, mất nhiều hơn được, hại người hại mình.
Nhưng Tiểu Viên cảm thấy rằng đây là hành động sống thật với bản thân và cảm xúc bên trong.
Cô ấy nhất quyết làm theo ý mình, không để ý đến người khác, kể cả có hại cho chính mình.
Cô cảm thấy hơi thổn thức.
Cô thì thầm: "Mấy ngày nay tôi tìm được một cuộc phỏng vấn trước kia của cô Lữ Việt, cô ấy nói, Trong ngành công nghiệp này, những người càng nổi tiếng thì họ càng ít có khả năng là chính mình".
Lữ Việt và Chu Ngạc Hoa là hai nữ diễn viên chưa bao giờ bị vượt mặt trong làng điện ảnh Trung Quốc.
Trâu Nhất Nhuỵ liếc nhìn cô, "Thật trùng hợp, cô Chu cũng từng nói, Tôi càng nổi tiếng, tôi càng thích được là chính mình".
Lữ Việt và Chu Ngạc Hoa, hai nữ diễn viên huyền thoại, có cùng thành tích và danh tiếng, họ thường bị so sánh với nhau.
Ngay cả khi hai vị này bây giờ không ra ngoài đóng phim nhiều, thế hệ sau cũng coi những gì họ nói là tiêu chuẩn.
Mà quan niệm sống của họ lại khác nhau.
Tiểu Viên vẫn không thể hiểu những gì họ nói.
Trong cái vòng này, ai cũng muốn nổi tiếng, bản thân nổi tiếng thì lại càng được người khác yêu mến, nên bản thân cũ cũng có thể từ bỏ.
Lục Tĩnh Niên sống thật với cảm xúc của mình, trong khi Phương Hạo từ bỏ cảm xúc của mình.
Điều lóe lên trong đầu Hướng Tiểu Viên lúc này là - Trên phim trường "Hai Ba Chuyện", Lục Tĩnh Niên và Phương Hạo đang ngồi cạnh nhau, cô ấy kiên nhẫn tập dợt với cậu ta từng dòng kịch bản, Phương Hạo nghiêm túc lắng nghe, trong một khoảnh khắc nào đó, cô ấy mỉm cười và gật đầu, đôi mắt cậu ta trong veo và cậu ta cũng cười,
Cảnh tượng thật ấm áp, chân thực và cảm động.
Trâu Nhất Nhuỵ đột nhiên vỗ vai cô, Tiểu Viên nhìn lên và thấy Phương Hạo đã đi đến trước mặt họ, trên mặt mang theo nụ cười, "Chúng ta phỏng vấn cùng nhau nhé".
Trâu Nhất Nhuỵ chớp mắt cười, nói đùa, "Được rồi, chúng tôi sẽ phối hợp với cậu".
"Này, đừng đùa...", Phương Hạo quay đầu nhìn Tiểu Viên, giọng điệu nhẹ nhàng hơn, "Cả hai chúng ta ở đây chỉ làm nền cho chị Tiểu Viên thôi".
Đương nhiên, Tiểu Viên không thể trực tiếp tiếp lấy lời này, cô cười nhẹ, "Đừng nói giỡn nữa, nam chính của chúng ta mới là quan trọng nhất, nổi bật nhất".
Này, bây giờ cô cũng đã học được cách nói như vậy rồi.
Bây giờ cô không thể nói quá thẳng, đặc biệt là trước mặt Phương Hạo.
Cô không biết những gì mình nói có thuyết phục không, nhưng Phương Hạo đã cười rạng rỡ khi nghe thấy điều đó và giơ tay ra như một quý ông để mời cô đi.
Tiểu Viên nhếch môi nhìn Trâu Nhất Nhuỵ, Trâu Nhất Nhuỵ mở miệng, "Ôi, Phương Hạo, cậu đi phía trước, để các cô gái chúng tôi đi phía sau là được rồi".
Phương Hạo rút tay về, vẫn cười nói: "Phải ưu tiên nữ chứ".
"Vậy không khách sáo nữa" – Trâu Nhất Nhuỵ nắm lấy tay Tiểu Viên, cả hai đi vòng qua cậu ta.
"Thế nào mà cậu ta trở nên màu mè vậy?" – Trâu Nhất Nhuỵ mỉm cười và trầm giọng nói.
"Ừ, cứ cảm thấy kỳ quái" - Tiểu Viên nhìn về phía trước thì thào nói.
"Mặc kệ cậu ta.
Cô nhìn camera đi đằng trước kìa, có người đang quay chúng ta", Trâu Nhất Nhuỵ kề vai cô, "Xin chị Tiểu Viên mang CP Vân Dao của chúng ta lên tìm kiếm nóng tối nay!"
Tiểu Viên bị cô ấy chọc cười.
Ánh đèn sân khấu đã thu hút họ.
...
Cả ba người lần lượt nhận phỏng vấn, các giám đốc điều hành của công ty họ trực thuộc đang theo dõi cách đó không xa.
Tiểu Viên nhìn thấy anh trai và Thái Quyển đang mỉm cười với cô.
Có niềm vui và niềm tự hào trong mắt.
Đây là một khoảnh khắc rất hạnh phúc khi có thể để những người thân thiết nhất với bạn chứng kiến những khoảnh khắc nổi bật của bạn và khiến họ tự hào.
Chỉ là, tại sao cô vẫn không hạnh phúc cho lắm?
Cô luôn cảm thấy như thiếu một cái gì đó...
Tiểu Viên liếc nhìn quanh Trâu Nhất Nhuỵ và cố ý hỏi, "Đồng Hoa chỉ có một mình cô đến à?".
"Làm sao có thể, mấy quản lý của chúng tôi đã tới rồi"
"Sếp của các cô không tới à?"
Trâu Nhất Nhuỵ nhìn cô một cách kỳ lạ, "Chỉ là một bữa tiệc nhỏ, tại sao cô ấy phải đến?".
Tiểu Viên sửng sốt, "Ồ".
Cuộc phỏng vấn cuối cùng đã kết thúc và nhiệm vụ hôm nay cũng đã kết thúc, Tiểu Viên thầm thở phào nhẹ nhõm.
Dù trời đã về khuya nhưng sự quan tâm của những người có mặt tại đây vẫn không hề giảm sút, cuộc trò chuyện vẫn diễn ra sôi nổi.
Cô tách ra khỏi đám đông, đi lên quầy bar trên tầng cao nhất của khách sạn, nhìn cảnh đêm rực rỡ và đầy màu sắc, nơi từng là Bến Thượng Hải.
Bật điện thoại lên, APP Life nhắc nhở cô rằng sẽ có giông bão vào ngày mai và ngày kia.
Cơn mưa...
Cô mặc quá ít, gặp gió thổi qua là cô rùng mình vài cái rồi co người lại.
Thái Quyển đi theo, kéo cô vào trong, "Mệt không?".
"Vâng, anh Thái Quyển, chúng ta về nhà nhé?" - Cô thực sự rất mệt mỏi vì lịch trình dày đặc của những ngày này.
"Được, anh đi tìm anh Chi Thạch, chúng ta về trước đi"
"Em đi cùng anh" - Chỉ cần cô đứng một mình, người khác sẽ tiến lên trò chuyện cùng cô, tối nay giao lưu là đủ rồi, cô cũng không còn tâm trạng xã giao nữa.
Thái Quyển hiểu ý kéo cô đi tìm Hướng Chi Thạch, bọn họ cùng nhau đi xuống sảnh của tòa nhà khách sạn, đợi xe buýt.
Tiểu Viên hơi ngẩng đầu lên và nhìn những ngọn đèn pha lê lộng lẫy trong tòa nhà.
"Sao vậy?" – Hướng Chi Thạch nhẹ giọng hỏi và nhìn vẻ mặt của cô.
"..." – Tiểu Viên lắc đầu, cô không thể nói.
Lúc này, một người phụ nữ từ bên cạnh đi tới, mặc quần áo cao cấp, trang điểm tinh xảo, Tiểu Viên đột nhiên ngồi thẳng người, sau khi nhìn rõ thì lưng chùn xuống.
Không phải trợ lý Cao...
Trái tim cô dường như bị thứ gì đó chọc nhẹ, tim cô thắt lại, không đau nhưng cánh tay hơi tê dại, đó là một cảm giác rất lạ.
Cô dừng lại vài giây, cuối cùng biết chuyện gì đã xảy ra với mình.
Cô muốn gặp Vĩ Trang.
Bổ sung thêm:
1.
Chanel Ruban: Mang trong mình sự nữ tính, ngọt ngào và đáng yêu, bộ sưu tập hoa tai Ruban được thiết kế theo hình một chiếc nơ xinh xắn, dịu dàng.
2 viên kim cương trắng 0,40 carat cùng 52 viên kim cương nhỏ tổng cộng 1,10 carat.
Vàng trắng được mạ Rhodium mỏng để tạo màu..