Bởi vì không chắc chắn Lý Quân có ra tay giúp hắn không, trên mặt ông ta hoảng hốt.
Ông ta cẩn thận nhìn Lý Quân: "Chủ nhân, tôi còn có tác dụng ... "
“Tôi sẽ không để không chết ... "
Lý Quân không vui nói.
Dương Canh lạnh lùng đáp: "Tiêu Tinh Hồn, tôi đếm ba tiếng, nếu ông không giao đồ ra, tôi sẽ lấy mạng ông."
Có Lý Quân gật đầu, Tiêu Tinh Hồn lập tức thẳng lưng.
Ba nửa bước Thần Cảnh thì sao? Vẫn sẽ phải chết thôi.
“Không cần đếm, tôi sẽ không giao."
“Ông nói gì?"
Dương Canh lập tức nổi giận.
“Tiêu Tinh Hồn, ông đúng là tham tài hơn mạng, ông tưởng ở Di Tích Cấm sẽ có người tới cứu ông sao? Đúng là ảo tưởng."
"Tôi đã sai người canh giữ ở lối vào Di Tích Cấm, chỉ cần có người của Bạch Cốt Môn đi tới, bọn họ sẽ lập tức biết tin, rất không may cho ông, đến bây giờ vẫn chưa có ai. Thế nên không ông có viện binh rồi."
"Một là giao đồ rồi phế võ công, hai là tôi vặn gãy cổ ông, tự mình đoạt lấy cơ duyên."
Dứt lời, hai cường giả nửa bước Thần Cảnh cũng bước về phía trước.
Khí thế khủng khiếp ập tới.
“Hiện tại Tiêu Tinh Hồn là người của tôi, các người không có tư cách động tới."
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên.
Vẻ mặt của đám người Dương Canh ngẩn ra, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Lý Quân.
Vừa rồi bọn họ chỉ nhìn Tiêu Tinh Hồn mà không chú ý tới Lý Quân.
Cứ tưởng hắn là một tên hầu.
Ai ngờ người này lại nói Tiêu Tinh Hồn là người của hắn.
Bọn họ biết thành viên của Bạch Cốt Môn, nhưng chưa từng nghe danh Lý Quân.
“Ranh con, ý mày là gì? Muốn dọa bọn tao à?"
“Sợ quá, còn nói Tiêu Tinh Hồn là người của mày? Lẽ nào hai người có giao dịch ngầm?"
Dương Canh chế nhạo không chút lưu tình.
"Haha."
Hai người phía sau cũng cười lớn.
Tiêu Tinh Hồn quát lớn: "To gan! Dám vô lễ với điện chủ nhà ta, các người muốn chết à?"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!