Một tiếng than thở vang lên.
Giây sau, hai luồng năng lượng va vào nhau.
Quyền kình của gã áo đen bị phá hủy, kình khí khủng bố nện thẳng vào người
gã.
"Âm!"
Cả cánh tay của gã nổ tung, hóa thành một cơn mưa máu.
Đồng thời, Lý Quân hóa thành tàn ảnh, chớp lóe cái đã đứng trước mặt gã.
Anh tung một chưởng, đánh nát chiếc mặt nạ của gã, lộ ra gương mặt già nua, trông chừng bốn năm chục tuổi.
Người trong Di Tích Cấm thường trên hai trăm tuổi, khả năng cao đối phương đã 8-90 tuổi rồi.
Lúc này, gã áo đen sợ hãi đến biến sắc.
Nhìn Lý Quân gần trong gang tấc, gã hoàn toàn không ngờ thanh niên này lại sở hữu thực lực kinh khủng đến vậy, mình không phải đối thủ của đối phương.
Ngay sau đó, Lý Quân bóp chặt cổ đối phương, khóe môi nhếch lên, ánh mắt băng giá.
"Nói vị trí của Địa Phủ cho ta, nếu không, chết!"
Dưới khí thế của Lý Quân, mồ hôi lạnh phủ kín trán của gã áo đen.
Giọng Lý Quân tuy bình thản, nhưng gã tuyệt không nghi ngờ Lý Quân sẽ ra tay giết mình.
Đặc biệt là năm ngón tay đang kẹp ở yết hầu, sức mạnh khủng khiếp ấy khiến gã không dám manh nha mảy may ý định phản kháng.
"Thế lực của Địa Phủ ... Vượt xa ngoài sức tưởng tượng của ngươi ... "
Gã gắng gượng nói.
Ngay sau đó.
"Rắc."
Lý Quân siết chặt năm ngón tay, lún sâu vào cổ gã, máu tươi trào ra.
"Nói vị trí của Địa Phủ. Bằng không, chết. Đừng bắt ta phải nói đến lần thứ ba."
Lý Quân cảnh cáo.
Gã đau đến run rẩy, nhất là khi kình lực của Lý Quân tràn vào thân thể, khiến gã phát hiện mình hoàn toàn không vận hành được cương khí.
Lúc này gã chẳng khác nào một con kiến hôi.
"Xem ra ngươi không định nói rồi."
Lý Quân híp mắt.
Tuy khó khăn lắm mới tóm được một người của Địa Phủ, giết đi có hơi đáng tiếc, nhưng chỉ cần gã chết ở đây, chắc chắn Địa Phủ sẽ phái người đến điều tra, vậy nên người này có chết cũng chả ảnh hưởng gì.
Sát ý trong mắt Lý Quân ngày càng dày đặc.
Cuối cùng gã chịu không nổi nữa, há mồm: "Đừng ... đừng giết ta ... ta nói ... "
Gã không muốn chết, gã đã phải trả giá quá nhiều để tu đến cảnh giới Thần Biến, nhất là ở nơi như Địa Phủ, vốn dĩ tương lai của gã có thể rộng mở hơn.
"Địa Phủ nằm ở Lâm Trấn, khu 2 ... "
Gã khó nhọc nói.
Nhưng vừa nói đến đó, hai mắt trợn ngược, khuôn mặt đen sì.
Ngay khi Lý Quân còn đang sững sờ, đối phương tắt thở.
Cùng lúc đó, một bóng hình trong suốt hiện ra từ trên người kẻ áo đen, ngưng tụ thành một người đàn ông trung niên.
"Đồ vô dụng, dám dễ dàng tiết lộ bí mật của Địa Phủ. May mà ta có đề phòng."
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!