Lọc Truyện

Cực Phẩm Chiến Long - Lý Quân (FULL)

Bước vào phòng, Lý Quân vừa định ngồi xuống tu luyện.

Tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên.

Lý Quân nhíu mày mở cửa.

Cô gái vừa được anh cứu đang đứng trước cửa, sắc mặt tái nhợt.

“Tôi đang bị thương nặng, nếu rời khỏi con phố này, sợ là người của Ngọa Long Trang sẽ lại ra tay. Anh đã cứu tôi thì nên cứu cho trót, để tôi khôi phục vết thương rồi mới rời đi."

Gương mặt của cô gái tái nhợt nhưng gương mặt lại cực kỳ xinh đẹp, có phần giống với Vân Hàn Yên, khí chất cũng tương tự, toát ra vẻ lạnh lùng xa cách.

Loại phụ nữ này chắc chắn là nữ thần trong lòng vô số chó liếm.

Dù đang cầu xin Lý Quân nhưng cô ta lại không giống như nhờ người giúp đỡ, thái độ rất lạnh lùng.

“Rầm!"

Lý Quân không chút do dự đóng sầm cửa lại, để mặc cô ta bên ngoài.

Anh ra tay cứu cô ta một mạng đã nhân từ lắm rồi, giờ còn muốn được voi đòi tiên, quan trọng nhất là thái độ còn rất tệ, mơ à?

Vân Hàn Khinh nhìn cánh cửa đóng sập, cô ta hoàn toàn choáng váng.

Từ nhỏ đến lớn, cô ta chưa bao giờ bị đàn ông từ chối.

Ánh mắt hiện rõ vẻ tức giận.

Lúc này, rất nhiều cánh cửa dọc hành lang đã mở, bị người ta thò đầu ra nhìn khiến cô ta vô cùng xấu hổ.

Nhưng cô ta biết, với tình trạng hiện tại, nếu rời đi chắc chắn sẽ không sống nổi. Vậy nên Vân Hàn Khinh lại ấn chuông.

Sau hơn mười chút ấn chuông, bị làm phiền, Lý Quân bực mình mở cửa, ánh mắt anh đầy vẻ thờ ơ.

"Cô có thôi đi không?"

Giọng điệu lạnh như băng, đúng kiểu thẳng nam.

Vân Hàn Khinh cắn môi tỏ vẻ ấm ức, thấy Lý Quân định đóng cửa lần nữa, cô vội nói: "Vừa rồi thái độ của tôi không tốt, tôi sai rồi, xin anh cho tôi ngủ lại một đêm. Ở đây tôi có một bình đan dược, có thể dùng để đền đáp.”

Nói xong, cô lấy ra một chiếc bình nhỏ rồi nhìn Lý Quân với ánh mắt thấp thỏm.

Lý Quân cầm lấy, mở nắp ngửi thử.

Không hổ là đan dược từ Di Tích Cấm, mạnh hơn đan dược nhà họ Cát gấp bao nhiêu lần.

"Được, vào đi."

Nghe Lý Quân nói vậy, Vân Hàn Khinh mới thở phào nhẹ nhõm.

Bước vào phòng, Vân Hàn Khinh vừa định ngồi xuống, Lý Quân đã nhíu mày nhìn cô.

Cô bị thương rất nặng, quần áo dính đầy máu, nếu không phải Lý Quân ra tay thì sợ là đêm nay sẽ bỏ mạng.

"Đi tắm đi."

Lý Quân nói như thể đang ra lệnh.

Vân Hàn Khinh trợn tròn mắt, ánh mắt lộ rõ vẻ tức giận.

“Tên khốn, anh đừng hòng có ý đồ với tôi."

Dứt lời, ánh sáng sắc lạnh xuất hiện đâm về phía Lý Tuấn.

“Âm!"

Nhưng ngay sau đó, cô ta đã bị đánh gục xuống đất không chút thương tiếc, sắc mặt càng thêm tái nhợt.

Không thể không thừa nhận, Vân Hàn Khinh có một gương mặt vô cùng xinh đẹp.

Lúc này, vẻ mặt tái nhợt lại càng thêm đáng thương.

Cô vừa tức gian vừa hoảng sợ nhìn Lý Quân.

Nếu Lý Quân sự muốn làm gì thì cô cũng không có sức để chống cự.

“Trên người ngươi toàn máu me, khó ngửi chết đi được, thế nên tôi mới bảo cô đi tắm, nếu cô không tắm thì tôi sẽ ném cô từ tầng sáu xuống."

Nghe vậy, Vân Hàn Khinh mới biết mình hiểu lầm, mặt khẽ đỏ lên.

Nhưng nghĩ đến việc tên này vừa mới thô bạo ném cô xuống đất, Vân Hàn Khinh lại nghiến răng căm hận.

Cô gắng gượng đứng dậy, khập khiễng đi vào phòng tắm.

Lý Quân nhắm mắt dưỡng thần.

Nửa tiếng sau, Vân Hàn Khinh quấn khăn tắm bước ra rồi đứng trước mặt Lý Quân với vẻ không được tự nhiên.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot .vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận