Lọc Truyện

Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay

“Tai Ách Thư rốt cuộc là thứ đồ gì?” Lạc Nam nhíu mày nghi hoặc.

Mặc dù chưa hình dung ra được công dụng của thứ này, nhưng khi nghe đến hai chữ “tai ách” trong tên của nó đã biết chắc chắn không phải đồ vật gì tốt lành.

Vội vàng kiểm tra bên trong Không Gian Hệ Thống, Lạc Nam liền nhìn thấy một cuốn thư tịch kiểu cũ có lớp bìa bên ngoài đen kịch rách rưới giống như đã được lưu truyền từ vô số năm tháng còn sót lại cho đến hiện tại.

“Đó là Tai Ách Thư sao?” Lạc Nam vuốt vuốt cằm, chờ đợi Kim Nhi giải đáp.

Cũng không để hắn phải đợi lâu, Kim Nhi liền híp mắt lại ra vẻ nguy hiểm, chậm rãi nói ra:

“Trước cả thời đại này, tại Nguyên Giới có một tông môn được thành lập tự xưng là Tai Ách Tông, đây là thế lực với lượng tu sĩ không hề đông đúc nhưng lại được xếp vào hàng ngũ những thế lực nguy hiểm nhất, không thể trêu chọc bên dưới Cấm Kỵ.”

“Bởi vì Tai Ách Tông là tập hợp của hầu hết những nhân vật tinh thông thuật nguyền rủa, trù ẻo lúc bấy giờ…”

“Tai Ách Tông duy trì hoạt động và phát triển bằng cách dùng những loại thuật nguyền rủa âm hiểm, độc ác để hại chết những địch nhân của mình hoặc thu nhận một cái giá cao từ khách hàng để nguyền rủa bất kỳ đối tượng nào được khách hàng nhắm đến.”

“Nhưng nguyền rủa luôn đi kèm với phản phệ, Tai Ách Tông sau hàng triệu năm tồn tại liền nhiễm phải những hậu quả cực kỳ nặng nề mà thiên đạo Nguyên Giới giáng xuống, hầu hết mỗi thành viên của Tai Ách Tông đều tuổi thọ gần cạn, không thể cứu vãn.”

“Biết khí số đã tận, cao tầng Tai Ách Tông liền tập hợp với nhau, dùng tất cả Nguyền Rủa Chi Lực còn sót lại và hiến tế số tuổi thọ cuối cùng của bản thân để sáng tạo ra một thứ có thể khiến danh tiếng của Tai Ách Tông lưu truyền vĩnh viễn, để thuật nguyền rủa của Tai Ách Tông mãi mãi là nỗi khiếp sợ của Nguyên Giới.”

“Thứ đó chính là Tai Ách Thư!”

Kim Nhi trịnh trọng nói: “Muốn nguyền rủa bất kỳ đối tượng nào, chỉ cần viết tên và lai lịch cụ thể của kẻ đó lên Tai Ách Thư, ngày đêm dùng máu huyết và lực lượng của bản thân mình cung cấp cho Tai Ách Thư tiến hành trù ẻo, nguyền rủa…”

“Tùy vào tu vi, căn cơ của đối tượng bị nguyền rủa cũng như người đặt ra lời nguyền mà mức độ nặng nhẹ của lời nguyền sẽ khác nhau, bất quá chắc chắn rằng những kẻ bị viết tên lên Tai Ách Thư chắc chắn không có kết quả tốt đẹp.”

“Tương truyền trong quá khứ từng có một vị Thánh Tôn bị Thánh Đế cướp mất thê tử, Thánh Tôn trong lòng oán hận ngập trời lại vô tình đạt được Tai Ách Thư, tiêu tốn ba vạn năm không ngừng nghĩ núp trong bóng tối trù ẻo và nguyền rủa, chấp nhận phản phệ tiêu hao gần hết tuổi thọ của mình, rốt cuộc thành công đem vị Thánh Đế kia và gia tộc của hắn trù cho đến tận diệt…”

“Cũng bởi vì mức độ nguy hiểm như thế mà Tai Ách Thư từng được vô số thế lực và cường giả tranh đoạt, dẫn đến không ít gió tanh mưa máu, sau đó lưu lạc tuyệt tích khỏi thế gian…”

“Lợi hại như vậy?” Lạc Nam kinh hô: “Thánh Tôn chỉ mất ba vạn năm đã có thể trù chết cả nhà Thánh Đế?”

Phải biết rằng dựa theo tốc độ tu luyện bình thường của tu sĩ, Thánh Tôn mất ba vạn năm chưa chắc có thể đột phá Thánh Hoàng, vậy mà có thể thông qua Tai Ách Thư trù chết Thánh Đế.

“Đương nhiên rồi!” Kim Nhi gật đầu xác nhận: “Đâu phải tự nhiên mà Tai Ách Thư được xếp vào hàng ngũ những vật phẩm nguy hiểm bậc nhất phía dưới Cấm Kỵ.”

“Nhắc đến Cấm Kỵ mới nhớ, ta có Cấm Kỵ hộ thân, liệu có bị Tai Ách Thư phản phệ không?” Lạc Nam cười hỏi.

“Chỉ cần công tử sử dụng Vạn Cổ Bất Hủ Thân khi nguyền rủa là được, có Bất Hủ Kinh Văn bảo vệ, ngươi sẽ không hề hấn gì.” Kim Nhi đáp.

“Hắc hắc…” Lạc Nam nở nụ cười xấu xa, không tệ lắm, Tai Ách Thư không hổ danh là vật phẩm tiêu tốn 700 giây đếm ngược triệu hoán.

Phải biết rằng quần lót của Diêu Quang Chí Tôn tiêu hao 700 giây là khi Hệ Thống còn chưa nâng cấp.

Hiện tại Hệ Thống đã nâng cấp rồi, đồng nghĩa với thời gian triệu hoán sẽ diễn ra nhanh hơn.

Ấy vậy mà Tai Ách Thư cũng cần đến 700 giây, chứng tỏ giá trị của nó vượt trên quần lót Diêu Quang Chí Tôn rất nhiều.

“Làm gì cười đến ghê rợn như vậy?” Quân Tư Tình thấy Lạc Nam nở nụ cười quái dị trên mặt mà âm thầm rùng mình, nàng cảm giác như sắp có kẻ xảy ra chuyện.

Lạc Nam mị mị nhìn Quân Tư Tình, thầm nghĩ đúng là mỹ nhân quỷ thần ở bên cạnh có khác, triệu hoán được đồ vật cũng không phải thứ hiền lành.

“Quý khách tại Thiên phòng số 100 lưu ý, Thổ Đang Thiếu Chủ muốn khiêu chiến ngươi tại Chiến Đài!”

“Quý khách tại Thiên phòng số 100 lưu ý, Thổ Đang Thiếu Chủ muốn khiêu chiến ngươi tại Chiến Đài!”

“Quý khách tại Thiên phòng số 100 lưu ý, Thổ Đang Thiếu Chủ muốn khiêu chiến ngươi tại Chiến Đài!”

Đột nhiên bên ngoài vang lên thanh âm thông báo vang vọng khắp toàn bộ du thuyền rộng lớn, rất nhiều người đều nghe được.

“Thiên phòng số 100, chẳng phải là phòng của chúng ta sao?” Quân Tư Tình nghe được tròn xoe mắt nhìn Lạc Nam hỏi.

“Không sai, chính là phòng của chúng ta!” Lạc Nam gật đầu cười.

“Chiến Đài xem ra là một nơi cho phép chiến đấu bên trên du thuyền rồi, tu sĩ nếu muốn giải quyết ân oán thì lên Chiến Đài giải quyết, không chiến đấu ở bên ngoài tránh ảnh hưởng đến những khách nhân khác…” Quân Tư Tình âm thầm suy đoán.

“Haha, chắc có lẽ đây chính là ý định của cái tên gọi là Thổ Đang kia, hắn tạm thời nhẫn nhịn ta lúc đầu chỉ để chờ tiêu diệt ta trên Chiến Đài.” Lạc Nam xem thường cười nhạt.

“Đừng có để ý đến hắn!” Quân Tư Tình nhăn mặt, nàng sợ Lạc Nam gặp phải nguy hiểm, hắn khiêu chiến mặc kệ hắn, mình không đồng ý là được.

Lạc Nam lắc đầu: “Hiện tại toàn bộ khách trên thuyền đều biết Thổ Đang muốn đấu với ta, nếu như không ra mặt tất cả sẽ cho rằng chúng ta sợ hắn, còn đến nửa năm ở trên thuyền…bị xem thường cũng chẳng dễ chịu chút nào.”

“Vậy để ta đấu với hắn!” Quân Tư Tình ánh mắt lạnh lẽo:

“Thổ Đang là Thánh Vương, ta cũng là Thánh Vương, chẳng có gì phải sợ.”

“Nào có đạo lý nam nhân để nữ nhân của mình ra mặt đi lên chiến đài?” Lạc Nam trừng mắt nhìn nàng.

Bất chợt hắn lấy ra Tai Ách Thư, trong ánh mắt khó hiểu của Quân Tư Tình liền thi triển Vạn Cổ Bất Hủ Thân bao trùm toàn bộ cơ thể, đồng thời vạch ra trang đầu tiên.



Dị Huyết – Nguyền Huyết Lâu từ lâu không dùng đến nay có dịp đại triển thần uy.

Lạc Nam dùng Nguyền Huyết Lâu viết lên Tai Ách Thư mấy dòng chữ đỏ lòm như máu.

“Thổ Đang thiếu gia của Thổ Gia tại Linh Vũ Thành thuộc Tây Châu, giáp ranh Hằng La Đại Hải, đang có mặt trên du thuyền của Thương Lan Thương Hội.”

Tai Ách Thư rung động, sau đó lơ lửng trôi nổi trên không trung, một cổ lực lượng nguyền rủa âm tà chí cực nhanh chóng bao trùm dòng chữ bằng máu.

Lạc Nam vẫn chưa dừng tay, một bên truyền Hồn Lực và Bá Lực của mình vào Tai Ách Thư cung cấp thêm năng lượng cho nó, một bên liên tục lẩm bẩm trong miệng:

“Ta trù cho lục phủ ngũ tạng của Thổ Đang vỡ nát đột ngột.”

“Ta trù cho linh hồn Thổ Đang đau nhứt như vạn tiễn xuyên qua!”

“Ta trù cho Thổ Đang chết bất đắc kỳ tử trong quá trình chiến đấu!”

Lạc Nam trù ẻo lặp đi lặp lại trong miệng vô số lần, Bá Lực và Hồn Lực vẫn liên tục được hắn cung cấp.

Tai Ách Thư hưng phấn vô cùng, nó càng hấp thụ lực lượng của chủ nhân thì quá trình nguyền rủa sẽ diễn ra càng nhanh.

Quân Tư Tình rợn cả tóc gáy, nàng chứng kiến Lạc Nam xếp bằng ngồi trên giường, Tai Ách Thư bay lượn trước mặt hắn, miệng hắn nở nụ cười tà dị liên tục trù ẻo Thổ Đang, tóc dựng ngược lên nhìn qua như một phù thủy đang thi thuật độc ác.

Nàng âm thầm vì Thổ Đang mặc niệm…

Như cảm thấy thời gian cần quá lâu, Lạc Nam còn sử dụng đến cả Gia Tốc Trận bên trong Thiên phòng, đẩy nhanh quá trình nguyền rủa lên gấp trăm lần.

“Ta trù cho lục phủ ngũ tạng của Thổ Đang vỡ nát đột ngột.”

“Ta trù cho linh hồn Thổ Đang đau nhứt như vạn tiễn xuyên qua!”

“Ta trù cho Thổ Đang chết bất đắc kỳ tử trong quá trình chiến đấu!”

Mà trong lúc Lạc Nam đang nguyền rủa và trù ẻo, Thổ Đang vẫn không hề hay biết, mỗi ngày hắn đều tuyên chiến với Lạc Nam chưa hề ngừng nghĩ, muốn ép Lạc Nam mất kiên nhẫn đi ra.

Xuyên suốt một tháng trôi qua, Lạc Nam và Quân Tư Tình rốt cuộc xuất hiện ở trung tâm Du Thuyền.

Nơi này là chốn ăn chơi của tất cả thành viên khi có nhu cầu, một vùng không gian rộng lớn như tiểu thế giới, bên trong có sòng bạc, tửu điếm và cả Chiến Đài.

Lạc Nam và Quân Tư Tình đi vào Chiến Đài, bắt gặp nhóm người Thổ Đang, Băng Thuận đang đợi sẳn vẫn yêu cầu tuyên chiến với hắn.

Mà khi chứng kiến Lạc Nam xuất hiện, trong mắt Thổ Đang liền xuất hiện một tia khinh bỉ, nở nụ cười chế nhạo:

“Rốt cuộc xuất hiện rồi sao hả con chuột nhắt?”

Lạc Nam không nói lời nào nhảy lên chiến đài, hướng Thổ Đang vẩy vẩy tay tràn đầy khiêu khích.

“Nếu ngươi nóng lòng được chết như vậy thì ta thành toàn!” Thổ Đang gầm lên một tiếng, cũng lao lên chiến đài đối mặt với Lạc Nam.

Ở bên ngoài Thương Lan Thương Hội liền tổ chức đặt cược cho vô số hành khách đang vây xem, muốn cược xem Lạc Nam và Thổ Đang ai sẽ là người chiến thắng.

Đúng như Quân Tư Tình nghĩ, Chiến Đài là nơi duy nhất cho phép chiến đấu xảy ra bên trên Du Thuyền, xung quanh có Cửu Tinh Trận Pháp phong tỏa dư ba đại chiến để những người phát sinh mâu thuẫn giải quyết ân oán.

Nàng nghe theo lời dặn của Lạc Nam, mang theo tất cả tài sản trên người có giá trị gần 100 mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm ra đặt cược hắn sẽ giành chiến thắng.

Thật ra Lạc Nam có thể gom góp nhiều hơn nữa từ Cửa Hàng May Mắn nhưng hắn sợ Thương Lan Thương Hội không đủ chi trả nên chỉ khiêm tốn cược ở mức chấp nhận được mà thôi.

Ở phía bên kia, đám người Băng Thuận, Tam Trưởng Lão Băng Gia, muội muội của Thổ Đang cũng dốc hết vốn liếng và tài sản đang có đặt cược cho Thổ Đang giành chiến thắng.

Ngoài ra còn rất nhiều tu sĩ xem náo nhiệt cũng tham gia đặt cược, có kẻ cược Lạc Nam nhưng phần lớn đều cược vào Thổ Đang.

Dù sao thì danh tiếng của Thổ Đang vốn là rất lớn, Thổ Gia là Thánh Đế cấp gia tộc…so với một tu sĩ vô danh như Lạc Nam thì Thổ Đang đáng để tin cậy hơn nhiều.

Bên trên Chiến Đài lúc này, Thổ Đang hai mắt đầy trêu tức nhìn Lạc Nam, từ trong tay lấy ra một khối ngọc bội, ra vẻ cao cao tại thượng nói:

“Ta biết ngươi sử dụng phương thức tự bạo hai kiện Lục Tinh Thánh Bảo để trọng thương Băng Gia Tam Trưởng Lão tu vi Thánh Tôn, nhưng thật đáng tiếc ta lại là hậu nhân của Thánh Đế.”

“Khối ngọc bội này ẩn chứa một kích toàn lực của Thánh Đế, ngươi nghĩ nếu ta sử dụng đến nó, ngươi có cơ hội nói lời trăn trối hay không?”

Toàn trường âm thầm rùng mình, không hổ là con ông cháu cha nha, ngay cả công kích của Thánh Đế cũng mang theo bên mình.

Rất nhiều người đặt cược Thổ Đang giành thắng lợi mừng rỡ như điên, lần này xem ra thật sự phát tài rồi.

Ngược lại những kẻ đặt cược Lạc Nam lại âm thầm hối hận, tự trách sao bản thân mình lại ngu xuẩn như vậy, rõ ràng biết Thổ Đang là hậu nhân của Thánh Đế mà không nghĩ đến việc hắn có thủ đoạn hộ thân cường đại như vậy trong người.

“Chiến một trận hẳn hoi đi, nếu ngươi dám lấy Pháp Bảo ra tự bạo thì đừng trách bổn thiếu chủ độc ác!” Thổ Đang cười nhạt nói.

Hắn đương nhiên sẽ không ngu xuẩn dùng công kích Thánh Đế giết chết Lạc Nam, như vậy khác nào dùng đao mổ trâu giết gà?

Vừa rồi lấy ra uy hiếp là để cảnh cáo Lạc Nam nếu khôn ngoan thì đừng có dùng lại cách thức tự bạo Pháp Bảo, bởi vì Thổ Đang hắn có thứ còn lợi hại hơn mà thôi.



Lạc Nam chẳng nói tiếng nào từ đầu đến cuối, nhìn Thổ Đang như nhìn một tên hề.

Như cảm thấy thời cơ đã đến, hắn chậm rãi mở miệng:

“5…4…3…”

“Đếm số?” Thổ Đang phẫn nộ đến mức tức cười: “Đếm giờ chết của ngươi sao?”

Tiếng nói vừa dứt, Thổ Thánh Pháp Tướng khổng lồ sừng sững như một ngọn núi đã hiện ra sau lưng hắn.

Thổ Thánh Vương Lực bùng nổ trên Thổ Thánh Pháp Tướng hình thành đại chùy khổng lồ, hung tàn nện thẳng xuống đầu Lạc Nam.

“2…” Lạc Nam thốt ra thanh âm cuối cùng:

“1”

Một cổ lực lượng vô hình vô ảnh, vô thanh vô tức như từ thiên địa đột nhiên phủ xuống cơ thể Thổ Đang, người ở bên ngoài chẳng nhìn thấy được gì khác lạ.

Bùm bùm!

Hai tiếng nổ cực lớn từ thể nội Thổ Đang vọng ra, lục phủ ngũ tạng nát bấy khiến sắc mặt hắn vặn vẹo, lỗ chân lông rỉ máu.

Hai mắt Thổ Đang lòi ra, chưa kịp phản ứng chuyện gì đã xảy ra với cơ thể mình thì Linh Hồn của hắn đau nhứt dữ dội như có hàng vạn mũi tên lao đến cắm thẳng vào.

“AAAAAAAAAAAAAAAAAA”

Một tiếng gầm rống tê tâm liệt phế như dã thú bị thương khiến toàn trường rùng mình.

Thổ Đang toàn thân co co giật giật, Thổ Thánh Pháp Tướng đang phát động thế công còn chưa đụng đến Lạc Nam đã ầm ầm sụp đổ.

Đã lường trước tất cả, Lạc Nam liền nhân cơ hội tấn công.

Hư ảnh vạn thú như đến từ cao sơn rừng già gào thét hiện ra sau lưng hắn, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên bắp tay, Bá Lực vờn quanh, Quyền Thế, Sát Thế và Chiến Thế cùng lúc bạo tạc.

Dịch Chuyển Tức Thời, Lạc Nam ngay lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu Thổ Đang.

Không chút lưu tình, Oanh Thiên Tổ Phù phóng thích hàng vạn đợt sóng xung kích vào một quyền khủng bố.

Cuồng Thú Quyền!

BÓC!

Như dưa hấu bị đập nát, đầu của Thổ Đang tan thành thịt vụn, cột máu bắn lên tận trời trong ánh mắt ngơ ngã của toàn trường.

Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn lóe lên, Đoạt Hồn trắng trợn cướp lấy Linh Hồn đã trọng thương của Thổ Đang vừa mới bay ra ngoài.

Thật sự là chết bất đắc kỳ tử…

Ai cũng chẳng thể hiểu nổi nguyên nhân, rõ ràng là Thổ Đang gặp phải vấn đề rồi mới bị Lạc Nam thừa cơ giết chết.

Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Những thứ càng khó hiểu, càng khó để lý giải mới là điều khiến người ta phải e ngại, kiêng kỵ.

“KHÔNG!”

Tròng mắt đám người Băng Thuận muốn nứt, muội muội của Thổ Đang quỳ rạp trên đất, toàn thân giật giật vì hoảng sợ.

Lạc Nam chẳng có chút biểu cảm nào, lột xuống Nhẫn Trữ Vật của Thổ Đang, thu giữ thêm ngọc bội chứa đựng công kích của Thánh Đế.

Thản nhiên bước khỏi chiến đài ôm lấy vòng eo như rắn nước không xương của Quân Tư Tình rời đi…

Toàn trường tĩnh lặng đến cực hạn.



Chúc cả nhà tối cuối tuần vui vẻ
Nhấn Mở Bình Luận