Lọc Truyện

Chương 86 Chương 86: Sở Tích Nguyệt - Sinh Mệnh Cấm Khu( 2).

Chương 86: Sở Tích Nguyệt - Sinh Mệnh Cấm Khu (2). 

Ma Thiên Sơn là một nơi lạnh lẽo là chốn lao tù giam giữ cường giả Yêu Tộc, năm đó may mắn Trường An xuất hiện tại Ma Thiên Sơn phá giải khốn trận giúp bọn chúng thoát khỏi chốn lao tù này, nhưng mà có một điều đặc biệt ở Ma Thiên Sơn này xuất hiện Sinh Mệnh Cấm Khu. 

Sở Tích Nguyệt đi theo sau lưng Cửu Đầu Sư Tử đi thẳng về phía trước, sau mấy ngày thời gian cuối cùng cũng đến nơi, Cửu Đầu Sư Tử dừng lại nhìn nàng nói. 

"Đây là lối vào của Sinh Mệnh Cấm Khu, ngươi tự biết mà lo liệu" Lời nói của Cửu Đầu Sư Tử vừa dứt, hắn cũng không ở lại nơi này quá lâu, hắn nhẹ nhàng dậm chân một cái đã biến mất khỏi tầm mắt của ba người Sở Tích Nguyệt. 

Phải biết năm đó Cửu Đầu Sư Tử cũng từng sống ở Sinh Mệnh Cấm Khu, vì không chịu nổi tính tình của đám lão già cổ hủ bên trong đó, hắn mới nổi loạn một trận, sau đó bị các cấm kị bên trong Sinh Mệnh Cấm Khu trục xuất ra ngoài, mới đó đã hơn vạn năm hắn bị đuổi ra bên ngoài, thời gian đúng là rất nhanh chớp mắt một cái liền vạn năm. 

Sở Tích Nguyệt nhìn hai người Thanh Xà, Huyết Bức Yêu Đế lời nói cất lên. 

"Thanh Xà tỷ, Huyết Bức tiền bối, hai người đi với ta đến đây là được rồi, việc tiếp theo chỉ có thể do chính ta đi làm" . 

"Tiểu Nguyệt Nguyệt, muội thật không cần ta cùng Huyết Bức đi cùng sao?" Thanh Xà có một chút lo lăng cho nàng nói. 

"Đúng vậy, Sinh Mệnh Cấm Khu là một tồn tại cực kì nguy hiểm, ngươi thật sự muốn đi một mình " Huyết Bức Yêu Đế trầm giọng nói có một vài phần lo lắng, dù sao hắn cũng nhìn nàng trưởng thành hơn ngàn năm nay. 

"Thật sự không sao, ta tự biết lo liệu, hai người trở về nghỉ ngơi đi, đợi tin ta chiến thắng trở về" Sở Tích Nguyệt khuôn mặt tươi cười nhìn hai người nói. 

"Được rồi, vậy bọn ta cũng không làm phiền ngươi nữa, phải cố gắng bảo toàn tính mạng" Thanh Xà cùng Huyết Bức Yêu Đế đồng thanh nói, trong lời nói có ẩn chứa vài phần lo lắng. 

Thanh Xà cùng Huyết Bức Yêu Đế cũng không nán lại lâu, Sở Tích Nguyệt dần nhìn thấy bóng dáng hai người biến mất khỏi tầm mắt, nàng quay người nhìn về vòng xoáy không gian trước mặt. 

Sở Tích Nguyệt bước vào vòng xoáy không gian đi vào Sinh Mệnh Cấm Khu. 

Sở Tích Nguyệt thân thể căng thẳng, đây không phải là hoang địa, nơi này hoàng mỹ vô khuyết, xem bộ dạng này thật sự có cổ lão cấm kỵ đang tồn tại, ẩn cư ở nơi này. 

Nhân vật đẳng cấp như vậy, ngay cả khi đối mặt với Tiên Đế, Thần Đế, cũng có thể ung dung đối mặt, tự tạo thành một giới, không quan tâm thế sự phân tranh, vô cùng mạnh mẽ. 

Sở Tích Nguyệt đi qua Âm Dương Ngũ Tự Địa, nhưng nơi này hiện tại đã là phế khu, không còn chân chính là Sinh Mệnh Cấm Khu nữa. 

Nhưng mà , khoảng khắc khi Sở Tích Nguyệt quay đầu lại,nàng không còn nhìn thấy đường nàng đi lúc đầu đến ở đâu, sắc mặt cương cứng, con đường đó đang ở đâu, tại sao không thấy nữa? 

Sau lưng nàng một mảnh hư không trống trải, nơi đó làm gì còn vòng xoáy không gian như lúc đầu nàng bước vào, vòng xoáy không gian to lớn đó thông đến Ma Thiên Sơn đã không còn thấy chút bóng dáng đâu, nàng làm sao bây giờ, không có đường thì làm sao nàng có thể trở về Ma Thiên Sơn. 

Nàng lập tức bình tỉnh, nàng ý thức được nguy cơ đang đến, làm sao còn có thời gian lo cho ngày sau, hiện tại rắc rối đến, không còn lựa chọn , chỉ có một con đường đó là phải đối mặt với nguy hiểm phía trước. 

Sắc trời u tối, không nhìn thấy mặt trời, nhưng không phải do hắc ám bao phủ mà giống như màn đêm u tĩnh, mang theo huyết khí cực kì nồng đậm. 

Sở Tích Nguyệt đi về phía trước. Nếu như không có lựa chọn nào khác nàng đành phải đi về phía trước. 

"Vèo!". 

Chạy nhanh được một đoạn đường, nàng đã ngửi được một mùi thơm của thảo dược cực kì nồng đậm, chẳng lẻ là Thần Dược trong truyền thuyết, chỉ là mùi hương đã làm cho tinh thần nàng phấn chấn, xương cốt cả người rung động, quá là mê người, làm cho nàng vô cùng thoải mái. 

Đi về phía trước mấy ngàn dậm, nàng hai mắt híp lại nhìn thấy trên bia đá có khắc mấy chữ to lớn Sinh Mệnh Cấm Khu. 

Sở Tích Nguyệt nhìn bia đá một hồi, suy nghĩ lung tung, mấy chữ này nhìn giống như tên gọi của một nơi ở hoặc là một khu vực, nhưng khí tức tỏa ra rất là nồng đậm tử khí, như muốn đưa người khác vào chổ chết, nàng biết nơi này không thể đi, nàng cũng cười khổ. Nếu không đi vào nàng còn biết đi đâu bây giờ, đường về cũng đã biến mất, phía trước chỉ còn lại một con đường duy nhất, nhưng đường này là tử cục, nàng không biết phải làm sao đành lắc đầu đi vào. 

"Vãn bối, Sở Tích Nguyệt, đường đi ngan qua quý địa, đã làm phiền rồi!" Sở Tích Nguyệt mở lời, không cần biết xảy ra chuyện gì tiếp theo, đã phải đi qua nơi này, thì cũng phải chào hỏi chủ nhân của nơi này một tiếng. 

ẦM! ẦM! 

Lời nói vừa dứt trong Sinh Mệnh Cấm Khu biến hóa kinh người, dược điền phát sáng, hương thơm tỏa ra khắp cả một khu vực, có rất nhiều Thần Dược đang di chuyển, đang chạy trốn. 

Thần Dược? 

Tuy rằng khoảng cách rất xa nhưng nàng có thể thấy được, một cây Thần Dược lại thêm mấy cây tiểu Thần Dược, nơi này thật sự quá hấp dẫn, Bất Diệt Thiên Công của nàng cũng đang hưởng ứng muốn vận chuyển hấp thu toàn bộ, nhưng nàng lại áp chế nó lại, nàng nào biết trước mắt có nguy hiểm nào hay không, nếu như chọc giận chủ nhân nơi này nàng liền xong đời, tuy nói nàng đến để bình định Sinh Mệnh Cấm Khu, nhưng không phải bây giờ, nàng hiện tại rất yếu, khó mà địch lại chủ nhân nơi này. 

Từng đạo rồi từng đạo quang trụ dựng lên xung quanh, nhanh chóng xuyên thẳng bầu trời, giống như là kinh thiên trụ, chống đỡ thiên vũ, thanh thế to lớn, vô cùng chấn động. 

Nhưng nhiều quang trụ như vậy cũng không làm cho xung quanh sáng lên, ngược lại xung quanh còn đen tối, hắc ám hơn bao giờ hết, chỉ có khu vực trước mắt có quang mang lưu chuyển. 

Tựa như một ngọn đèn thắp sáng giữa đêm đen. 

"Người nào quấy nhiễu sự yên tỉnh của Sinh Mệnh Cấm Khu" Một đạo thanh âm vang lên, chất vấn Sở Tích Nguyệt. 

Sở Tích Nguyệt vừa bước lên liền có người chất vấn, phá vỡ sự tĩch mịch vĩnh hằng, khiến cho tim đập loạn xạ. 

"Vãn bối Sở Tích Nguyệt, vô ý mạo phạm, chỉ muốn tiến vào tìm kiếm cơ duyên" Sở Tích Nguyệt giải thích, nàng cho dù muốn bình định Sinh Mệnh Cấm Khu nhưng không phải hiện tại, cố gắng dùng ngôn ngữ ôn hòa nhất để giải thích vì sao nàng đến nơi này. 

"Chúng ta từng lập ta thần bia, kẻ xông vào Sinh Mệnh Cấm Khu, chỉ có một con đương chết, quy củ là quy củ, không cho pháp khinh thường". 

Ở sâu trong Sinh Mệnh Cấm Khu, âm thanh vẫn rất bình tĩnh, không có hỉ nổ ái ố, nhưng vào trong tai Sở Tích Nguyệt lại giống như sấm nổ, người ở bên trong thật sự quá cường đại. 

Chỉ như vậy đã muốn giết nàng sao, nàng chỉ mới tới gần, chưa từng mạo phạm, liền dẫn tới họa sát thân sao? 

Xem ra tồn tại ở nơi này cực kì bá đạo, thảo nào sư phụ từng nói với nàng, khi nàng có đủ thực lực phải giáo huấn bọn hắn một trận, phải bình định nơi này, triệt để thu phục bọn họ. 

"Thần bia ở đâu, ta chưa từng thấy qua" Sở Tích Nguyệt không hoảng loạn, còn hỏi ngược lại. 

Rất có ít người dám phản biện lại Sinh Mệnh Cấm Khu, nhưng nàng là ai, nàng là Sở Tích Nguyệt tuy chỉ là đệ tử ký danh của Trường An, nhưng nàng cũng mang một chút kiêu ngạo của sư phụ, ngàn năm nay bế quan nàng cũng cảm nhận được rất nhiều điều, nghĩ về điều sư phụ nói rát nhiều, bình thường, nàng hiện tại không muốn bình thường, nàng muốn độc đoán vạn cổ, chém nát chư thiên, thần cản chém thần, phật cản chém phật, thế gian này người cản nàng tất cả đều là địch, cho dù là tồn tại mạnh mẽ trước mắt cũng là như vậy, Tiên Ma Lực lượng chuẩn bị bùng phát mà ra. 

Im lặng khoảng cách rất ngắn ngủi, nơi sâu trong Sinh Mệnh Cấm Khu phát ra một tiếng thở dài nói "Cũng thật không còn rồi, năm tháng thật sự quá vô tình". 

Khi người này vừa nói xong, đá vụn trước mặt nàng cạch cạch vang lên, từ từ bay lên, tụ họp thành một khối thạch bia. 

Tấm thạch bia này vừa nhìn đã biết, không khác gì thứ nàng vừa nhìn thấy lúc đi vào, tấm thạch bia trước đó khắc ghi bốn chữ Sinh Mệnh Cấm Khu, nhưng tấm thạch bia trước mắt nàng lại khác, nó tồn tại đã rất lâu đời, tồn tại năm tháng tươi đối dài lâu, không thuộc về kỉ nguyên này, trong đó có thần thông lưu lại, vết nứt loang lỗ rất lâu. 

Sở Tích Nguyệt động dung, nàng vừa rồi như cảm nhận được thời gian quay ngược lại, khối thạch bia đó từ như trong dòng sông dài đằng đẵng của lịch sử hiện ra. 

"Tuy ra thạch bia đã vỡ, nhưng quy củ chung quy vẫn là quy củ, không thể thay đổi" Người ở bên trong Sinh Mệnh Cấm Khu vẫn giữ ý định giết nàng, 

Sở Tích Nguyệt tay cầm Hồng Huyền Táng đã chuẩn bị chiến đấu, nàng không dám lơ là, không dám mất cảnh giác, đây có lẽ là tồn tại rất khác so với những người nàng gặp từ trước đến nay. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận