Vì cái gì nhất định phải muốn ta làm thu ngân quán ăn? Ta không thể làm việc khác sao? Ví dụ như ông chủ quán ăn?
Aphi...
Hản sao lại bị Chiết Chỉ tẩy não rồi? Sao cứ nhất định phải là quán ăn cơ chứ?
Hoa Cường phát huy tinh thần phỏng vấn, triệt để đem mười tám đời tổ tông của Thần Tài đào ra, đáng thương cho Thần Tài ngay cả bằng cấp cũng không có.
Nhưng đối mặt với Hoa Cường, hắn không thể ném sắc mặt, cuối cùng đối thoại liền biến thành: Cháu không nhớ rõ, đại khái là thế, có thế? Có lẽ...
Hoa Cường yên lặng quyết định mang Thần Tài đi khám ở khoa thần kinh.
Buổi tối hôm nay Chiết Chi ăn đến vô cùng vui vẻ, tuy rằng lúc ăn cơm cảm xúc quá kích động nên dễ bị nghẹn, nhưng mà cô không nỡ để hai người trước mặt dừng lại.
Cô nguyện ý bị tiền tài ăn mòn! Vô cùng nguyện ý!
Sáng sớm hôm sau, Chiết Chi bưng cà phê đi vào văn phòng chủ tịch, đây là kết quả mà ngày hôm qua hai người Hoa Cường và Hoa Tư Hàm chơi đoán số quyết định.
Chiết Chỉ bị kết quả này làm cho vô cùng cạn lời, nếu không phải biết hai người kia là cha và chị của mình, phỏng chừng Chiết Chi sẽ cho rằng bản thân chính là một yêu nghiệt hại nước hại dân.
“Ba, cà phê.” Chiết Chỉ đối với hai cái xưng hô ba và chị này, kêu đến vô cùng thuận miệng, Chiết Chi từ trong sự sám hối của hai người bọn họ nhận ra một điều, bọn họ không phải quên mất cô, mà là vì có người tâm cơ lợi dụng, nên mới nhận sai người.
Chuyện này vốn dĩ không thể trách hai người bọn họ, ai có thể nghĩ đến còn có người sẽ trăm phương ngàn kế làm loại chuyện này?
Chiết Chi còn có thể làm sao bây giờ? Đương nhiên là, tha thứ bọn họ.
Cô không có một chút gánh nặng tâm lý nào, nhưng hai cha con Hoa Cường và Hoa Tư Hàm lại vô cùng có gánh nặng †âm lý, việc cần làm mỗi ngày chính là đối xử thật tốt với cô. Chọc cho Chiết Chi dở khóc dở cười.
Hoa Cường suốt đêm bắt người chuẩn bị một cái bàn trong văn phòng ông, Chiết Chỉ hãng ngày ngồi ở sau bàn phát ngốc, sau đó bät đầu nghiên cứu cách pha cà phê máy, theo cô quan sát, ba và chị hình như rất thích uống cà phê?
“Ba, con định nghiên cứu một chút cách pha cà phê.” Chiết Chi thuận miệng nói, Hoa Cường trực tiếp sai trợ lý đặt mua một cái máy pha cà phê đắt nhất, cộng thêm hạt cà phê quý nhất, còn có các loại ly cà phê và sữa bò...
Chiết Chi cả buổi chiều cái gì cũng không làm, chỉ lo nghiên cứu máy pha cà phê và hạt cà phê.
Vì không muốn phụ lòng Hoa Cường, Chiết Chỉ thực hành pha chế rất nghiêm túc, Hoa Cường vì không phụ lòng Chiết Chi, một buổi trưa căng da đầu uống đến mười mấy ly cà phê.
Chiết Chi thấy Hoa Cường thật sự uống không nổi nữa, liền bưng cà phê đi tìm Hoa Tư Hàm và đoàn trợ lý, đám trợ lý nhìn thấy mấy ly cà phê xinh đẹp, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi, cũng may không phải cà phê hòa tan.
Nhưng những kẻ may mẫn sau khi được thưởng thức cà phê, đã trực tiếp khóc.
Hoa Tư Hàm mặt không đổi sắc uống một ngụm, buổi sáng nay trong văn phòng chủ tịch có động tĩnh gì cô đương nhiên rõ ràng, giờ phút này lơ đãng mở miệng: “Uống không ngon sao?”
“Ngon, rất ngon” Vì miếng cơm manh áo, các nàng không thể không cúi đầu.
“Vậy vấn đề cà phê sau này có thể giải quyết rồi, chúng ta tự pha tự uống. Cà phê này, đều là Chi Chỉ tự làm đấy.” Hoa Tư Hàm cảm thấy vô cùng vinh dự.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!