Bạch Ưng đã giận dữ ngút trời, anh ta không ngờ rằng mấy tên này rõ ràng biết là anh ta, vậy mà vẫn dám khiêu khích anh ta như thế.
Trong chốc lát, trong lòng Bạch Ưng cũng có chút không chắc chắn, hắn nghĩ mãi không hiểu, rốt cuộc là ai đã cho đám võ giả này dũng khí để dám khiêu khích anh ta.
“Lẽ nào lại có cường giả của tông môn khác ở Cổ Vũ Thượng Giới đến đây rồi sao?”
Bạch Ưng âm thầm suy nghĩ trong lòng, sắc mặt cũng bất giác trở nên nghiêm trọng.
Điều duy nhất mà Bạch Ưng có thể nghĩ đến, chính là lý do này, khiến anh ta dâng lên một tia cảm giác nguy cơ. Dù sao thì anh ta cũng chỉ là đệ tử có tu vi yếu nhất ở thượng giới cổ võ.
Hiện nay, những cường giả từ thượng giới cổ võ có thể đặt chân đến trung giới cổ võ, thực lực chắc chắn sẽ ngày càng mạnh.
Đối với anh ta mà nói, đây tuyệt không phải là chuyện tốt, không khéo còn có thể mất mạng ở trung giới cổ võ này.
Trong chốc lát, tuy Bạch Ưng cực kỳ phẫn nộ, nhưng cuối cùng vẫn không dám tùy tiện ra tay.
Điều này khiến Cao Chính Xương bên cạnh lập tức ngẩn người, vô cùng bất ngờ, không ngờ rằng Bạch Ưng cũng có lúc nhát gan như vậy.
Điều khiến đám người Cao Chính Xương càng không hiểu nổi là nếu như Bạch Ưng tỏ ra nhát trước mặt một nhóm cường giả của thượng giới cổ võ thì thôi đi, đằng này anh ta còn rén trước một đám võ giả bên cạnh Mã Thế Long.
Đối mặt với những cường giả dưới trướng Mã Thế Long, ngay cả bọn họ cũng tự tin có thể giải quyết được.
Trong khi đó, Bạch Ưng rõ ràng có đủ thực lực để giết gọn bọn họ, thế mà lại không ra tay, khiến tất cả mọi người ở đây đều không thể hiểu nổi.
Đúng lúc này, Bạch Ưng mở miệng: “Một lũ hề, các người muốn chết trong tay tôi sao? Nhưng đáng tiếc, các người rốt cuộc không đủ tư cách!”
Nghe thấy lời của Bạch Ưng, mọi người lập tức bừng tỉnh, cho rằng Bạch Ưng cố nén giận không ra tay là vì mấy võ giả này quá yếu, căn bản không đủ tư cách để Bạch Ưng động thủ.
Nhưng đám cường giả của Mã Thế Long ngay sau đó đã cười lạnh: “Bớt nói nhảm đi, lúc này rồi mà cậu còn bày đặt ra vẻ hả?”
“Cậu tưởng cậu là cái thá gì? Còn dám nói chúng tôi không đủ tư cách để cậu ra tay? Cậu đánh giá bản thân cao quá rồi!”
“Theo tôi, cậu sợ rồi đúng không? Đã sợ thì lập tức quỳ xuống, cầu xin chúng tôi đi! Đến lúc đó, chúng tôi có thể xem xét năn nỉ với đại nhân, cho cậu chết còn nguyên xác!” Bạch Ưng siết chặt nắm đấm, lập tức quát to: “Vô lễ!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!