Trước đó, Dương Chấn chỉ nói với Lưu Ngữ Yên rằng Mã công tử đã bị khống chế từ lâu.
Vốn dĩ Lưu Ngữ Yên đã căm hận Mã công tử đến tận xương tuỷ, nên khi biết anh ta bị chế ngự, cô ta không nghĩ nhiều, chỉ tưởng anh ta đã bị Dương Chấn giết chết.
Nhưng cô ta hoàn toàn không ngờ rằng, Mã công tử đã bị chặt cả tay lẫn chân, bị xích sắt trói lại ngay trước mặt, mà cô ta suýt chút nữa đã chạy đến chỗ anh ta!
Lúc này Lưu Ngữ Yên chỉ cảm thấy tim mình như muốn nhảy ra khỏi ngực, cảm giác hoảng sợ của cô ta lúc này chẳng khác nào một người thường bất ngờ đối mặt với mãnh thú dữ tợn ngoài tự nhiên.
Tuy Mã công tử trước mắt là con người, không phải dã thú hung bạo, nhưng anh ta đã bị tra tấn đến không còn hình người, ở trong lòng Lưu Ngữ Yên, thậm chí anh ta còn đáng sợ hơn cả ác quỷ.
Nếu không có vòng tay của Dương Chấn, có lẽ Lưu Ngữ Yên lúc này đã ngất lịm vì sợ hãi rồi.
Cô ta ôm chặt lấy Dương Chấn, cơ thể nhỏ bé run lên bần bật, toàn thân đẫm mồ hôi lạnh, không dám quay đầu nhìn thêm lần nữa, trái tim hoảng sợ mãi chẳng thể bình tĩnh lại.
Dương Chấn vốn không nghĩ đến việc Mã công tử sẽ dọa Lưu Ngữ Yên sợ đến mức này, thấy Lưu Ngữ Yên bị hù đến nỗi này, trong lòng anh không khỏi đau xót, lập tức nhẹ nhàng vỗ về lưng Lưu Ngữ Yên an ủi: “Bây giờ anh ta chỉ là một con chó chết thôi, không cần sợ, có tôi ở đây, tôi sẽ bảo vệ cô, đừng sợ! Tôi đưa cô qua đó!”
Nghe tiếng an ủi của Dương Chấn, cảm nhận luồng khí tức như vương giả toát ra từ trên người Dương Chấn, Lưu Ngữ Yên mới dần dần trấn tĩnh lại.
Hai tay cô ta siết chặt lấy cánh tay Dương Chấn, lấy hết can đảm quay đầu lại, lúc này mới dám nhìn về phía Mã công tử, rồi theo anh đi về phía Mã công tử.
Dù sao, muốn đến chỗ Lưu Vũ Hàng, bắt buộc phải đi ngang qua Mã công tử bị tra tấn đến mức người chẳng ra người, ma chẳng ra ma.
Mã công tử nhìn thấy Lưu Ngữ Yên sống lại, nhất thời sững sờ, hoàn toàn không ngờ cô ta thật sự được cứu sống.
Mã công tử biết rất rõ, lúc đó cả hai đã cùng nhau nhảy xuống vực, Lưu Ngữ Yên khi đó chắc chắn đã chết hẳn rồi, tuyệt đối không thể có cơ hội sống sót.
Thế nhưng giờ đây, Lưu Ngữ Yên lại lần nữa đứng trước mắt anh ta.
Ngay lập tức, Mã công tử nhận ra thủ đoạn của Dương Chấn thực sự đáng sợ đến mức nào.
Nhưng rất nhanh Mã công tử đã bình tĩnh lại, anh ta thông suốt rồi, nếu anh ta không trốn thoát được trong lúc Dương Chấn chữa trị cho Lưu Ngữ Yên, vậy hôm nay anh ta nhất định phải chết.
Anh ta càng rõ, Dương Chấn sẽ không cho anh ta chết một cách nhẹ nhàng trong thời gian ngắn, anh ta đột nhiên nghĩ ra một cách “cầu chết”.
Thế là Mã công tử dùng ánh mắt không có ý tốt nhìn sang Lưu Ngữ Yên, anh ta đột nhiên nhếch miệng cười, làm ra vẻ mặt dữ tợn mà vô cùng khó coi..
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!