Nghe thấy câu trả lời của Lưu Nguyên Đông, Dương Chấn đã cười, sau đó anh nói: “Tôi không giết ông là để ông mau chóng đi tìm Thiên Lang Tông đó, kêu bọn họ mau tới chịu chết!”
“Ông tốt nhất kêu tông chủ của bọn họ dẫn hết cường giả trong tông môn tới đây, nếu không tôi lại phải tự mình đi tìm Thiên Lang Tông gì đó, tôi chê phiền!”
Mọi người tại đó bỗng ngây người, Lưu Nguyên Đông cũng có vẻ mặt ngỡ ngàng, nhưng cuối cùng ông ta vẫn cho rằng Dương Chấn quá hống hách.
Diệp Mạn nhíu mày, khuyên Dương Chấn: “Dương Chấn, theo mẹ thấy vẫn nên giết luôn ông ta đi, nói không chừng sau lưng ông ta căn bản không có cường giả của trung giới cổ võ chống lưng, ông ta chỉ là tùy tiện tìm một cái cớ vớ vẩn để hù dọa chúng ta mà thôi!”
“Hơn nữa, cho dù sau lưng ông ta thật sự tồn tại cường giả của trung giới cổ võ, vậy vẫn nên giết ông ta, nhân vật lớn của Thiên Lang Tông cũng chưa chắc biết ông ta bị con giết!”
Theo Diệp Mạn thấy, nếu bây giờ thật sự thả Lưu Nguyên Đông rời đi, đó hoàn toàn là thả hổ về rừng, bà ta một mực muốn xử chết Lưu Nguyên Đông luôn.
Lưu Nguyên Đông nghe thấy lời của Diệp Mạn, sâu trong ánh mắt bỗng xẹt qua sự sợ hãi, có điều ông ta không phải sợ sau lưng không có Thiên Lang Tông của trung giới cổ võ tọa trấn, mà lo lắng Dương Chấn sẽ thật sự ra tay.
Nhưng rất nhanh, Lưu Nguyên Đông đã bình tĩnh lại, trong ánh mắt tràn ngập sát ý mà nhìn Diệp Mạn: “Tiện nhân như bà thật là ngu xuẩn, bà tưởng cường giả của trung giới cổ võ đều ngu giống như các người à? Nếu ngay cả chút bản lĩnh tra ra hung thủ thật sự đã giết chết tôi cũng không, bà cảm thấy bọn họ có thể trở thành đại tông môn của trung giới cổ võ hay không?”
Diệp Mạn nghe vậy thì đột nhiên cảm thấy hơi có lý, cường giả của trung giới cổ võ ở trong mắt những người của thế giới mới như bọn họ gần như đã là sự tồn tại như thần, chuyện ngay cả giới thế tục thông qua chút thủ đoạn cũng có thể dễ dàng tra ra, huống chi là những sự tồn tại đáng sợ của trung giới cổ võ đó.
Có điều, sau khi suy nghĩ một lát, Diệp Mạn vẫn tiếp tục khuyên Dương Chấn giết Lưu Nguyên Đông.
“Nếu đã như thế thì càng không thể tha cho ông ta! Dù sao nhà họ Diệp chúng ta bất luận thế nào cũng gặp xui xẻo, vậy thì giết luôn ông ta, đợi khi người của Thiên Lang Tông tìm tới, chúng ta có thể cao chạy xa bay lâu rồi"
Theo Diệp Mạn thấy, bị Thiên Lang Tông diệt môn không bằng trực tiếp từ bỏ nhà họ Diệp mà chạy, dù sao chạy còn có thể giữ được mạng, trả thù sau cũng không muộn.
“Giết ông ta, giết ông ta...
Người của nhà họ Diệp lập tức hô to.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!