Lọc Truyện

Cả Đế Quốc Nạp Tiền Nuôi Tôi

Cùng Trì Yến hôn môi cảm giác như là đi vào mùa đông.

Lớp tuyết phủ không quá dày, cuối đông khi bình minh ló dạng, hơi ẩm mát lạnh từ đất và thực vật bốc hơi, trời lạnh xa xăm, làn da đã cảm nhận được nhiệt độ đầu xuân.

Yên tĩnh lại không hoang vắng. (?)

"......"

2 bạn lớn hiển nhiên đều chưa từng hôn.

Trời ở Thủ đô tinh không biết mưa từ lúc nào, Trì Yến cúi người nhặt dù, dưới màn dù lại chia ra một thế giới nhỏ khác. Ngày mưa làm cho bọn họ có thể danh chính ngôn thuận sóng vai đi với nhau, nhưng......

Văn Tinh Trạch: "Anh nói gì đi mà? Làm ơn."

Trì Yến: "......"

Trì Yến nỗ lực tự hỏi một lát: "Em vừa uống sữa hả?"

Thế là bọn họ lại nghĩ đến nụ hôn vừa rồi.

Vì thế hai người đỉnh đầu lại lần nữa bắt đầu bốc khói.

Vừa bắt đầu mà đã hôn môi, cấp độ quá cao rồi, mới vào Tân Thủ Thôn liền đi đánh BOSS!

Nếu dựa theo tính cách nghiêm khắc và cứng nhắc của Trì Yến, hẳn là hẹn hò bình thường trước, sau 3 tháng, họ sẽ chính thức nắm tay nhau sau khi xem một bộ phim văn nghệ, sau 1 năm thì sẽ tổ chức lễ đính hôn dưới sự chúc phúc của người thân bạn bè, rồi trong nghi lễ họ sẽ trao nhau nụ hôn đầu tiên......

"Thầy Trì...... à không, Trì Yến" thật ra Văn Tinh Trạch không phải là người dễ thẹn thùng, không nghĩ tới cậu mới bước đi thế mà lại hoàn toàn bị Trì Yến mang chạy, nói "Chúng ta có thể đừng yêu như thế không."

Đây là lần đầu tiên Văn Tinh Trạch trực tiếp kêu tên Trì Yến, để khiến bản thân tỏ ra vẻ nghiêm túc hơn.

Trì Yến: "?"

Trì Yến ánh mắt dừng lại.

Sau đó anh lộ ra chút thần thái sốt sắng.

Như lo Văn Tinh Trạch sẽ đột nhiên đổi ý, không chịu cùng anh kết giao nữa.

Văn Tinh Trạch: "Lúc mời em ở chung, đâu thấy anh có tí thẹn thùng nào đâu."

Ở chung rõ ràng đã là thao tác cao cấp trong yêu đương, Văn Tinh Trạch vốn tưởng Trì Yến là dân già đời, ai ngờ anh ấy lại là gà con mới tạo tài khoản 2 ngày trước.

Trì Yến dừng lại.

"Bởi vì khi đó anh muốn mơ" anh ngắm Văn Tinh Trạch trong màn mưa và ánh đèn mông lung Văn Tinh Trạch, nói "Hiện giờ anh cũng cảm thấy mình như đang mơ."

Văn Tinh Trạch: "...... A?"

"E rằng sáng mai sẽ tỉnh lại." Trì Yến mấp máy môi, an tĩnh vài giây sau, anh nhàn nhạt cười.

Trì Yến không có chút thiên phú nào về chuyện yêu đương.

Không biết tại sao mình lại thích người ấy, thích rồi cũng không biết phải theo đuổi người ta ra sao, thậm chí còn không biết làm gì để được gần người ấy hơn.

Anh luôn rất khó trở thành người phù hợp với tiêu chí chọn bạn đời của Văn Tinh Trạch.

Cho dù anh thành lập một đế chế sánh ngang với Muse, cho dù anh có được kỹ thuật diễn xuất đủ tốt, cho dù anh dạy diễn xuất cho Văn Tinh Trạch, cùng cậu kề vai chiến đấu.

Thì Văn Tinh Trạch cũng chỉ sẽ xem anh như một người thầy, đàn anh, cộng sự hay là một người bạn.

Văn Tinh Trạch sẽ không coi anh là người yêu.

Tất nhiên Trì Yến sẽ nỗ lực tranh thủ, anh cũng cùng phụ huynh Người Máy nói về chuyện 'anh sẽ kết hôn với Văn Tinh Trạch', nhưng những lời lúc đó anh sẽ không nói với Văn Tinh Trạch.

Có một số việc cũng không phải cứ nỗ lực là sẽ có kết quả, Trì Yến không bao giờ muốn thừa nhận điều đó, nhưng anh vẫn luôn sợ nó.

Trì Yến: "Nên anh nghĩ, nếu có thể ở chung cùng em một khoảng thời gian, dù em sẽ nhanh dọn đi, thì cũng thật tốt."

Có lẽ Văn Tinh Trạch sẽ yêu người khác, ở bên người em ấy thích, chỉ gửi 1 2 tin nhắn chúc mừng cho Trì Yến vào những ngày nghỉ, như vậy cũng đã rất tốt rồi.

Ít nhất bọn họ đã từng sống cùng nhau, trải qua nhiều ngày đêm dưới cùng một mái nhà, ăn cùng một bàn, trò chuyện củi gạo mắm muối đơn giản cùng nhau mỗi ngày.

Và Văn Tinh Trạch đã từng cong mắt mỉm cười trong ngôi nhà chung, nói chào anh đã trở về.

Như vậy cũng đã đủ rồi, quá nhiều so với những gì Trì Yến mong đợi.

Ở một nơi mà Văn Tinh Trạch vĩnh viễn không biết, Trì Yến sẽ làm bộ rằng mình cũng đã từng sở hữu một ngôi sao, có lẽ ở một trong hàng vạn vũ trụ song song không liên quan, bọn họ cũng như thế này mà trải qua quãng đời còn lại một cách đơn giản bình đạm.

"......"

Mưa rơi lộp độp trên mặt ô, đủ loại ánh sáng và âm thanh của Lễ hội hòa thành những khối màu mờ ảo trong những vũng nước tích tụ dưới đất.

Trì Yến nói thực bình tĩnh, không có bất kì sự tô điểm không cần thiết nào, ngay cả giọng điệu cũng không có quá nhiều dao động.

Nhưng Văn Tinh Trạch lại cảm thấy rất khổ sở. Cậu dừng bước.

Cậu cảm thấy hôm nay mình mới lần đầu tiên thật sự nhận thức Trì Yến, hóa ra anh ấy cũng cảm thấy sợ hãi giống như người bình thường, cũng sẽ khuyết thiếu cảm giác an toàn, thậm chí còn nhiều hơn so với Văn Tinh Trạch tưởng tượng.

Văn Tinh Trạch đảo mắt nhìn Trì Yến một lát: "Sẽ tỉnh lại."

Trì Yến: "?"

"Không có sẽ giấc mơ nào mà không tỉnh cả" Văn Tinh Trạch cùng Trì Yến nhìn nhau, đôi mắt trong suốt, nghiêm túc nói "Anh hiện tại đang nằm mơ, sáng mai chắc chắn sẽ tỉnh."

Tiếng mưa dần trở nên to hơn.

Biểu cảm của Trì Yến dần trở nên trống rỗng.

Anh vẫn luôn chờ đợi thanh kiếm Damocles, mà hiện tại thanh kiếm thực sự rơi xuống.

Nhưng khi thanh kiếm trông đáng sợ kia rơi xuống người, anh mới bất ngờ phát hiện ra thanh kiếm kia thế mà được làm bằng bột đường mang theo mùi sữa.

Văn Tinh Trạch dắt tay Trì Yến, mười ngón đan nhau, sau đó tuyên bố một cách vô lý: "Tỉnh liền tỉnh, rồi em sẽ cùng anh tạo một giấc mơ mới, không có ai nằm mơ tốt hơn em, em là người mang mộng lớn (*)."

Trì Yến: "......" Từng giấc mơ lần lượt bay lên khung trời? (*)

(*): tên và lời bài hát Great Dreamer của TFBoys

"Em thích anh, là loại thích trong tình yêu, chứ không phải là tình thân tình bạn hay tình thầy trò."

"Uhm."

"Em có phụ huynh tốt nhất trên đời, em phân biệt rõ được tình thân và tình yêu, còn về tình thầy trò...... anh ở phương diện này hoàn toàn là một giáo viên chủ nhiệm ác quỷ, chuyện này không thể xảy ra."

"...... uhm."

"Em là kẻ ngốc trong tình yêu, anh cũng vậy, ngay cả khi không có sự cố lần này, em cuối cùng chắc chắn cũng sẽ thích anh thôi. Chỉ là vấn đề thời gian."

"Uhm."

"Trong giấc mơ ngày mai, anh cũng phải hôn em nhé."

Trì Yến lần này không đáp lại.

Văn Tinh Trạch dừng bước, nghi hoặc nhìn anh.

Trì Yến lại lần nữa biệt nữu dời tầm mắt, lỗ tay đỏ bừng hỏi: "Giấc mơ hôm nay có thể hôn hai lần được không?"

Văn Tinh Trạch bị manh xỉu, hít một hơi thật sâu: "Được."

Mưa thu ở Thủ Đô Tinh kéo dài không dứt.

Giữa lễ hội pháo hoa ngập trời và tiếng mưa đập như nhịp tim đập, họ cho nhau một nụ hôn thật dài. Có vẻ đã thành thạo hơn trước một chút.

Nhưng không thuần thục cũng không sao cả.

Bọn họ vẫn còn có rất nhiều tương lai, có thể kiên nhẫn và từ từ biến mọi thứ thành điều hiển nhiên..

- ---------------------

11h20p tối, Văn Tinh Trạch lẻn về hoàng cung hơi muộn so với giờ gác cổng.

1 giờ đếm ngược của Lễ hội ánh sáng, toàn bộ tinh cầu thuộc chủ quyền đế quốc Muse sẽ bắt đầu lần lượt tắt đèn, cho đến khi chỉ còn lại ánh sáng cuối cùng trên đỉnh hoàng cung, do chính Văn Tinh Trạch dập tắt rồi thắp sáng.

Thủ Đô Tinh đã bắt đầu tắt đèn, toàn bộ hoàng cung to lớn đều im ắng, chỉ có người hầu ngẫu nhiên cầm đèn vội vàng đi qua.

Tạm biệt Trì Yến ở cửa, rõ ràng là về nhà của mình nhưng Văn Tinh Trạch lại rón rén như một tên trộm, dùng ánh sáng màn hình điện thoại soi đường, từ cửa nhỏ quẹo vào -- nếu đi bộ qua cổng chính đảm bảo sẽ bị các phụ huynh bắt tại chỗ.

Đi được nửa đường, Văn Tinh Trạch bỗng cảm giác bên cạnh có người, cũng rón ra rón rén.

Văn Tinh Trạch: "Ngươi cũng bỏ lỡ gác cổng?"

Người nọ hàm hồ đáp: "Đúng vậy."

Cảnh tượng này làm Văn Tinh Trạch nhớ lại thời học sinh từng lén lút trèo tường trốn giám thị đi net chơi game, trong lòng liền tràn đầy cảm xúc.

"Ta cảm thấy người nhà quản quá nghiêm" sau khi đi qua khu vực được bảo vệ nghiêm ngặc nhất, Văn Tinh Trạch bắt đầu thả lỏng cảnh giác, nhất thời không quản được miệng "Ta đã lớn như vậy rồi, mà ra ngoài hẹn hò lại giống như bỏ trốn, theo lý mà nói người trưởng thành ngủ lại ở bên ngoài thì cũng có sao đâu đúng không?"

"Douglas,Reich, Isabella bọn họ, tuy rất tốt, nhưng quá là--"

"-- quá cái gì?"

Một chùm đèn pin chợt sáng lên, soi rõ khuôn mặt người bên cạnh từ dưới lên trên, cặp kính cận dày cộp, dáng dấp giống Chu Nho tộc, làn da tái nhợt quỷ dị.

Gió đêm thổi qua.

Văn Tinh Trạch run tay làm rớt điện thoại.

Douglas như là giáo viên chủ nhiệm giáo dục tuần tra yêu sớm thời cấp 3, cười lạnh hai tiếng.

Ngay sau đó liền có mấy chục ngọn đèn tập trung vào chỗ này, lấy Reich cầm đầu các phụ huynh từ trên cao nhìn xuống Văn Tinh Trạch, cười lạnh:

"Bệ hạ thân yêu, ngài còn biết đường trở về, thật là làm người ta cảm động quá đi mà."

"Ngày đâu tiên hẹn hò lại dám về trễ 20p 04s, sau khi kết hôn có phải là muốn đi cả đêm không về không. Vớ vẩn!"

"Không thể tạo thói quen này nữa."

Toàn bộ hoàng cung trong nháy mắt sáng ngời, tất cả người hầu, người máy, lính tuần tra đều nhìn vào hướng nơi này.

Hệt như hiện trường phòng chống mại dâm.

Văn Tinh Trạch: "......"

Văn Tinh Trạch chậm rãi ôm đầu, ngồi xổm xuống: "Ta biết sai rồi......"

Bỏ lỡ gác cổng hậu quả rất là nghiêm trọng.

Ra cửa yêu đương, bởi vì trầm mê bạn trai bỏ lỡ gác cổng còn mắc mưa nhỏ hậu quả càng nghiêm trọng hơn.

Các phụ huynh bực rồi nha.

Văn Tinh Trạch như gà con bị xách vào phòng tắm, ném vào trong nước.

- - lúc Thủ Đô Tinh tu sửa hoàng cung, Văn Tinh Trạch vừa lúc có việc không ở Thủ Đô Tinh, bởi vậy lúc cậu trở về, hoàng cung đã biến thành như bây giờ. Đây là một trong những điều khiến cậu rất hối hận.

Ví dụ phòng tắm đi.

Vì đang là mùa thu, lò sửa như màn ảnh đang hừng hực cháy (?), gạch lát nền được phủ kín bằng băng ngọc, hàng dệt đắt tiền và quý hiếm chỉ được dùng làm thảm trải lối đi.

Nhiệt độ và gió phù hợp nhất được điều khiển trong thời gian thực bởi một AI trung tâm chuyên dụng. 4 phía bức tường kính với độ trong suốt có thể điều chỉnh ở tất cả các mặt. Bên ngoài cửa sổ là đại dương xanh vô tận, phản chiếu những vì sao dịu dàng trong đêm—vâng, có cả một đại dương trong cung điện.

Ngoài đại dương mênh mông còn có núi, vùng nhiệt đới và vùng cực, mặc dù khí hậu tổng thể tuân theo khí hậu của thủ đô tinh, nhưng các khu vực khác nhau được chia thành các vòng sinh thái nhân tạo khác nhau, nếu muốn, bạn có thể trải nghiệm bốn mùa của năm trong một ngày.

Bao gồm cả nhà ấm thủy tinh ở trên đảo mà Huyết tộc tặng cậu trước đó, cũng là lấy cảm hứng từ trong cung điện.

Văn Tinh Trạch: "......"

Nhìn bằng mắt thường còn sốc gấp nhiều lần so với hình ảnh render (*) của game.

(*): Render (Rendering) là quá trình tạo một hình ảnh hai chiều hoặc ba chiều từ một mô hình hoặc nhiều mô hình bằng các chương trình ứng dụng thành một hình ảnh 3D, một nhân vật hoạt hình hay 1 cảnh phim nào đó.




Người hầu chuẩn bị quần áo cho Văn Tinh Trạch, đốt huân hương rồi rời khỏi phòng. Trên đường đi, bếp trưởng đẩy chiếc xe ăn ba tầng vào, chuẩn bị bữa tối cho Văn Tinh Trạch sau đó cũng rời khỏi phòng.

Văn Tinh Trạch khi tắm không quen có người ở cạnh, các phụ huynh đương nhiên biết điều này, cho dù một giây bọn họ cũng không nỡ bỏ lỡ ở chung với bé con.

"Tắm xong, phải đi tắt đèn, rồi cùng mọi người trò chuyện một chút" Văn Tinh Trạch ngâm mình trong suối nước nóng, mơ mơ màng màng nghĩ "Hôm nay xảy ra thật nhiều chuyện."

Toàn bộ phòng tắm tràn ngập sương mù, có loại thoải mái thanh tân mùi bồ kết, còn có một chút lạnh của mùi bông cỏ, rất ấm áp thích hợp với mùa thu.

Bữa tối trên toa ăn rất phong phú, là thành quả do các phụ huynh thay phiên ra trận thảo luận sau đó được bếp trưởng dày công nấu nướng, có rất nhiều món ngon chỉ có thể tìm thấy trong tinh tế.

Tất nhiên, sau kinh nghiệm và bài học từ “Bữa tối tình yêu” của phụ huynh Huyết tộc lần trước, các đầu bếp cả nước đã đưa ra sự khác biệt về nhận thức ẩm thực giữa hai vũ trụ vào danh sách kiểm tra trọng điểm.

Có một bếp nhỏ bên cạnh đang đun súp, khi đếm ngược kết thúc, người máy nhỏ liền lấy chén súp xuống đưa nó cho Văn Tinh Trạch. Trông hơi giống súp kem, sôi sùng sục thỉnh thoảng còn nổi lên vài bong bóng nhỏ.


Văn Tinh Trạch cầm thìa nhấp 1 ngụm.

"...... ngon quá!"

Nước dùng giống như súp ngao, đặc sệt màu trắng ngà, hương vị thơm ngon, hình như có tôm, chân cua và sò điệp, còn có khoai tây chín mềm và nấm xốp giòn Khẩu Bắc, với một chút ngọt ngào của rượu Brandy...



Uống một ngụm nóng, hoàn toàn không có tạo gánh nặng gì cho dạ dày, ngũ tạng lục phủ cả người như được chữa lành.

Văn Tinh Trạch hoàn toàn bị mỹ thực chinh phục, mềm mụp mà ngâm mình ở trong ao, muốn giống như hôn quân áo tới duỗi tay cơm tới há mồm.

Điện thoại vừa mới được sạc đầy, Văn Tinh Trạch cầm lên, chụp phòng tắm cùng toa ăn gửi cho Trì Yến.

Trì Yến rep rất nhanh.

【y: Anh cũng sẽ làm. 】

Văn Tinh Trạch: "?"

Hot! Không thể ngờ Quân chủ ảnh đế lại là một siêu đầu bếp?

Văn Tinh Trạch cảm thấy mình nên hạn chế khoe khoang với Trì Yến, bằng không sớm muộn gì Trì Yến cũng sẽ trở nên toàn năng.

Vừa định trả lời, điện thoại bỗng đổ chuông, là Giang Diệp gọi: "Sắp hết ngày rồi, lúc nào em mới chịu mở live vậy hả?"

Văn Tinh Trạch: "? Dạ?"

Dữ liệu và các cuộc gọi điện thoại cũng có thể được sử dụng trong vũ trụ này, là hạng mục du lịch Quang Tháp từng nhắc.

Bên kia điện thoại, ngữ khí Giang Diệp dần có chút không ổn: "Em chắc không quên, hôm qua gặp mặt chị đã nhấn mạnh, tối hôm qua còn gọi lại nhắc em......"

Bóng đèn trong não Văn Tinh Trạch sáng lên.

Đúng rồi! Bởi vì 《 Ngộ Long Dạ 》 hôm nay phát sóng, mà các diễn viên phân tán khắp nơi không thể tập trung lại đi tuyên truyền được, nên mọi người đều đồng ý sẽ hợp tác với phòng live hôm nay như một hoạt động quảng bá.

Nhưng Văn Tinh Trạch cả ngày bận rộn nhiều việc, đã hoàn toàn quên mất chuyện này.

Bây giờ thời gian của 2 vũ trụ đã được đồng bộ hóa, ở bên kia Trái Đất cũng đã gần 12h khuya, thời gian này đối với đa số cư dân mạng mà nói thì đêm bây giờ mới bắt đầu.

Chúc Bác với Hứa Thiến Thiến vừa kết thúc live, có không ít fans và khám giả háo hức chờ Văn Tinh Trạch live áp trục đêm khuya.

Văn Tinh Trạch dùng giọng điệu 'em chả nhớ gì' nói: "-- Vâng, em nhớ ra rồi, em mở ngay đây!"

Mở 10p cho có lệ thui.

Giang Diệp: "Không được tùy tiện mở 10 phút cho có lệ."

Văn Tinh Trạch: "......"

Như vậy không tốt lắm đâu?

12h cậu phải tham gia nghi thức Lễ hội ánh sáng, còn phải trò chuyện tâm sự cùng các phụ huynh, làm thế nào để mở live đây?

Giang Diệp: "Phòng live của em định tên gì."

Văn Tinh Trạch: "Tui livestream nuôi con ở tinh tế?" (*)

(*): một bộ khác của tác giả

Giang Diệp: "............"

Pro à!
Nhấn Mở Bình Luận