Lọc Truyện

Báo Thù Của Rể Phế Vật - Lâm Hiên (FULL)

'Trên ngôi sao lùn trăng, nhiệt độ bề mặt vượt quá 100.000 độ.

Lực hấp dẫn của nó gấp 10 triệu lần so với Lam tỉnh.

Khó có thể tưởng tượng được, trên tinh cầu đáng sợ như vậy, thế nhưng lại có người sinh sống.

Rất rõ ràng, đây chính là cường giả cấp Vũ Trụ. 

Hơn nữa, cho dù là trong số những cường giả cấp Vũ Trụ, cũng là những người nổi bật nhất.

Nếu không trong nháy mắt sẽ bị nhiệt độ khủng bố của sao lùn trảng đốt thành tro bụi, hoặc là bị lực hấp dẫn khủng bố của nó xé thành từng mảnh nhỏ.

Một lúc lâu sau, một trong hai người bọn họ đứng dậy.

“Không được, lực hấp dẫn của tinh cầu này vẫn còn quá cao, ta chỉ có thể kiên trì thêm không quá một ngày." Trong đó có một người nói.

Người còn lại cũng dừng tay, hiển nhiên, hắn cũng không chịu nổi.

Hai người đồng thời bay ra khỏi ngôi sao lùn trắng.

Điều này một lần nữa chứng minh thực lực của hai người họ cực kỳ khủng bố.

Dù sao, có thể tránh thoát khỏi lực hấp dẫn cực đoan của ngôi sao lùn trắng, thì cần phải có năng lực cực kỳ khủng bố.

“Chờ một chút, ngươi có cảm nhận được. không?” Đột nhiên một trong hai người bọn họ nghiêng đầu nhìn về phía người còn lại. 

“Ta cảm nhận được.” Người kia cũng trả lời. “Là nàng sao?”

“Không thể khẳng định trăm phần trăm, nhưng cho dù chỉ có một tia khả năng nhỏ nhoi, cũng không thể bỏ qua. Từ đầu ta đã nói rồi, nàng không thể chết dễ dàng như vậy.”

“Nhưng bây giờ chúng ta không thể xác định được vị trí của nàng.”

“Không sao, chỉ cần nàng ấy sử dụng lực lượng quy tắc lần thứ hai, liền có thể xác định vị trí của nàng”

“Nếu nàng ấy đã khôi phục lại thì làm sao bây giờ?”

“Không có khả năng, muốn luyện chế thân thể có thể mang theo thần hồn của nàng, cho dù hao hết sinh linh của một tinh hệ, cũng khó có thể làm được. Huống chỉ, thần hồn của nàng cũng không có khả năng khôi phục nhanh như vậy.”

Chuyện này, nhất định phải coi trọng.

Đế Thiên Tông. 

“Ta nguyện ý làm người hầu của Lâm thiếu” Đế Lôi không chút do dự nói. Hiện tại, cho dù là kẻ ngốc cũng biết nên lựa chọn như thế nào.

“Có điều, chủ nhân, Manh Manh cũng muốn làm người hầu của ngươi, ngài có thể mang theo nàng không?” Đế Lôi đẩy Đế Manh ra ngoài.

“Ta..” Thân thể mềm mại của Đế Manh run lên, có chút không biết làm sao.

Hiển nhiên không nghĩ đến Đế Lôi sẽ đẩy nàng ra như vậy.

Nhưng chuyện đã đến nước này, chỉ có thể kiên trì nói với Lâm Hiên: “Lâm thiếu, xin ngài nhận ta làm người hầu”

Lâm Hiên nhìn Đế Manh, giễu cợt nói: “Ngươi có thể vì ta làm được cái gì đây?”

Đế Manh trầm ngâm một lát. Sau đó từ nhãn lưu trữ lấy ra một bức tranh đưa cho Lâm Hiên.

Nếu Đế Lôi dựa vào một bức tranh tả thực của nàng mà có thể trở thành người hầu của Lâm Hiên.

Vậy thì nàng cũng sẽ tặng Lâm Hiên một bức. tranh tả thực của mình đi. 

Lâm Hiên nhận bức tranh, theo bản năng muốn mở nó ra xem.

Đế Manh hoảng sợ, khuôn mặt đỏ bừng nói: “Lâm thiếu, ngài, ngài có thể để khi nào trở về một mình ngài rồi ngài hãy mở nó ra...”

Lâm Hiên lập tức hiểu ra.

Xếp cuộn tranh lại bỏ vào nhãn lưu trữ.

Thấy vậy Đế Manh mới thở phào nhẹ nhõm.

Nếu Lâm Hiên ở trước mặt mọi người mà mở bức tranh ra, lúc đó nàng chỉ có thể tìm một miếng đậu hủ rồi đập đầu vào đó.

“Được rồi, từ nay về sau, ngươi chính là người hầu của ta.” Cuối cùng Lâm Hiên gật gật đầu nói.

Có một người hầu là một nữ hoạ sĩ siêu thực,

cũng là một chuyện tốt.

“Lâm thiếu gia, đây là một ngàn vạn khối nguyên tinh, xin mời nhận” Đế Dực Thiên mang ra một cái nhẫn lưu trữ siêu lớn.

Trong đó có một ngàn vạn khối nguyên tinh, đủ để thấy, Đế Thiên Tông cường đại đến mức nào. 

Dù sao, nhiều nguyên tinh như vậy, có rất nhiều tông môn còn chưa bao giờ nhìn thấy qua.

Thế nhưng Đế Dực Thiên lại trực tiếp đưa cho Lâm Hiên.

Lâm Hiên vui vẻ nhận lấy. Không cần phải uổng phí tâm nguyện của người khác nha.

“Lâm thiếu, nếu ngài còn có yêu cầu khác, có thể nói với ta bất cứ lúc nào. Bọn ta nhất định sẽ dốc hết toàn bộ sức lực hoàn thành nguyện vọng của ngài." Đế Dực Thiên tiếp tục nói.

Lâm Hiên nhìn Đế Dực Thiên, sau đó lại nhìn khung cảnh toàn bộ xung quanh.

Đến khi ánh mắt nhìn đến thi thể của Thẩm Ngạo Tuyết vẫn đang nằm trong đống hỗn độn kia thì liền khựng lại, sau đó thở dài.

“Nguyện vọng to lớn gì thì tạm thời chưa có. Hiện tại ta chỉ muốn quay về Lam tinh một chuyến mà thôi.”

“Mang xác Thẩm Ngạo Tuyết về lại cho Thẩm Gia đi” Lâm Hiên bổ sung.

“Vâng ạ”  

Toàn bộ người của Đế Thiên Tông cung kính khom người hành lễ với Lâm Hiên.

Lâm Hiên xoay người, một lần nữa rời đi, trong lòng lại không thể nói rõ là tư vị gì.

Cuối cùng thì mọi chuyện cũng đã kết thúc. Dù là ân oán của anh và Đế Gia, hay là với Thẩm Ngạo Tuyết, thì tất cả đều đã kết thúc!

Nhưng Lâm Hiên không biết rằng, lúc anh vừa xoay người rời đi, ngón tay của Thẩm Ngạo Tuyết đang được người của Đế Thiên Tông nâng lên kia đã khẽ nhúc nhích...

Dựa vào trận đồ truyền tống của Đế Thiên Dực, Lâm Hiên một lần nữa xuất hiện tại vách đá của Côn Luân Sơn.

Gió thổi bay vạt áo anh, Lâm Hiên vẫn đứng thẳng người, hiên ngang trong gió thế nhưng trong lòng lại có chút bồi hồi.

Ba năm trước, anh cũng đứng tại đây, nhưng lại bị người ta giết hại dã man.

Ba năm sau, anh lại một lần nữa đứng tại nơi này. Thế nhưng đã có được bản lĩnh cao cường, dùng ánh mắt ngạo nghễ nhìn thế gian. 

Chuyện đời đúng là không ai có thể lường trước được!

“Lâm Hiên!”

Lâm Hiên nghe giọng nói quen thuộc, quay người lại. Một thân hình mềm mại đã nhào thẳng vào ngực anh, ôm chặt lấy anh.

Lâm Hiên đỡ lấy người trong ngực, dịu dàng vuốt ve tóc cô, hôn nhẹ lên đó một cái, cười nói:

“Hinh tỷ, chạy gấp như vậy cẩn thận té đó.”

“Có Lâm Hiên ở đây, ta không sợ gì hết.”

Ninh Hinh dụi dụi đầu vào ngực Lâm Hiên, vui vẻ nói. Lâm Hiên cũng bật cười theo.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot..vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận