Lọc Truyện

Báo Thù Của Rể Phế Vật - Lâm Hiên (FULL)

Trần Tú tuy răng đã hơn bốn mươi nhưng vẫn toát lên vẻ quyến rũ mê người. Bộ ngực nở nang thiếu chút nữa đem hồn Chu Lại Bì câu đi mất.

Nhất định phải tìm một cơ hội, đem hai cực phẩm này đều lên tay chơi một chút!

"Lão Ninh đi rút tiền rồi. Chờ ông ấy trở về, sẽ trả tiền thuê. nhà còn nợ cho anh.”

Trần Tú tuy rằng bị ánh mắt Chu Lại Bì nhìn đến cả người không thoải mái, nhưng vẫn cố cười nói với Chu Lại Bì.

Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng Trần Tú lại không yên. Bởi vì bà cũng không biết trong thẻ ngân hàng Lâm Hiên đưa có tiền hay không. Nếu có thì có bao nhiêu tiền?

Đối với nhà Ninh Hinh, Chu Lại Bì quá hiểu rõ.

Người một nhà dựa vào việc nhặt rác mà sống, còn muốn trị mắt cho Ninh Hinh. Nợ nần một đống, không có khả năng lấy ra tiền.

"Tôi có cách không cần trả tiền thuê nhà, cô có muốn nghe không?" Chu Lại Bì nhìn về phía Trần Tú.

"Cách gì?"

“Đem con gái các người gả cho tôi.” Chu Lại Bì cười nói Sắc mặt Trần Tú lập tức trở nên rất khó coi.

Chu Lại Bì này đã hơn bốn mươi tuổi, bộ dạng xấu xí không nói, còn một hàm răng vàng lớn, mấu chốt là phẩm hạnh rất kém.

Từ ngày đầu tiên bọn họ chuyển tới đây liền đối với Ninh Hinh có ý nghĩ xấu xa, luôn muốn chiếm tiện nghi của Ninh Hinh. Thậm chí còn muốn nhìn trộm Ninh Hinh tắm rửa.

Kết quả là Ninh Hinh mỗi lần tắm rửa, Trần Tú đều chỉ có thể giúp cô canh giữ.

Mọi người cũng nói ông ta thường xuyên yêu cầu người thuê nhà là phụ nữ sử dụng cơ thể của họ để trả tiền thuê nhà.

Đối với Ninh Hinh có ý nghĩ thì thôi đi, thậm chí còn động tay động chân với bà.

Để Ninh Hinh gả cho Chu Lại Bì, đó không phải là đẩy con gái vào hố lửa sao?

Tuy nhiên Chu Lại Bì tuy rằng bộ dạng xấu xí, lại có ba tòa nhà đang cho thuê. Cũng có rất nhiều người muốn lấy lòng

ông ta.

Thấy Trần Tú không nói lời nào, Chu Lại Bì chuyển đề tài, nói:

“Như thế nào, luyến tiếc con gái? Được rồi, vậy... cô ngủ với tôi vài lần, coi như trả tiền thuê nhà đi”

Chu Lại Bì thấy không chiếm được tiện nghi của Ninh Hinh, lại đem chủ ý đánh lên người Trần Tú.

Lời nói của Chu Lại Bì khiến thân thể Trần Tú run lên.

Mặc dù ba năm nay gia đình sống trong cảnh túng thiếu nhưng chưa bao giờ phải chịu sự sỉ nhục như vậy.

Nhưng bà không dám trả lời, sợ thật sự bị đuổi ra ngoài.

Hiện tại chỉ hy vọng, trong thẻ ngân hàng Lâm Hiên đưa có tiền.

Ngân hàng Long Quốc. "Dưới hai vạn thì đến máy ATM lấy đi!"

Nhân viên ngân hàng liếc nhìn Ninh Phú Quý một cái, không kiên nhãn nói.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận