9
Buổi tối, tôi đang lướt điện thoại thì thấy xuất hiện rất nhiều bài viết bôi nhọ mình.
Nào là nói tôi đóng phim không nghiêm túc, hay cáu gắt với quản lý, lúc rảnh rỗi thì thường xuyên đến quán bar uống rượu và ve vãn đàn ông, nói tôi sinh hoạt không lành mạnh.
Bài viết còn kèm theo cả video.
Tôi bấm vào xem, chẳng phải là đoạn video quay cảnh tôi cưa cẩm Phó Tinh Dã tối hôm đó sao? Chỉ có điều video chỉ quay được cảnh chúng tôi đi ra, Phó Tinh Dã cúi đầu nên không nhìn rõ mặt.
Còn tôi thì được anh ấy bế kiểu công chúa, gương mặt lọt rõ vào khung hình. Hầu hết mọi người đều cho rằng tôi không xứng với Phó Tinh Dã.
Dư luận chia làm hai phe, một bên ủng hộ tôi, một bên ghét bỏ tôi. Ngoài ra còn có một bộ phận đang tranh cãi xem rốt cuộc Phó Tinh Dã thích ai. Càng đọc tôi càng thấy bực bội, bèn ném điện thoại sang một bên.
Tôi muốn đến xem Phó Tinh Dã thế nào rồi, nhưng lại sợ lời ra tiếng vào, hơn nữa giờ cũng đã muộn lắm rồi.
Tôi nằm trên giường nhìn trần nhà, chuông cửa vang lên. Tôi vội vàng chạy ra mở cửa, chân còn chưa kịp xỏ dép. Phó Tinh Dã đứng ngoài cửa, tay đeo băng gạc, mắt đỏ hoe.
Cửa vừa mở, tôi đã bị một lực đẩy ngã vào lòng, siết chặt đến mức tôi khó thở. Lúc này, tôi không thể kiềm chế bản thân được nữa, ôm chặt lấy eo anh ấy.
“Anh làm em sợ c.h.ế.t khiếp! Sao anh lại đến đây giờ này?”
Tôi nức nở, anh ấy bỗng nghiêm túc nói: “Là em làm anh sợ mới đúng, Tô An Niệm, em có biết lúc nhìn thấy chiếc lều bếp đổ sập xuống, trong đầu anh đã nghĩ đến chuyện mua hai ngôi mộ để chôn chúng mình rồi không?”
Tôi đ.ấ.m thùm thụp vào n.g.ự.c anh ấy, “Anh nói linh tinh gì đấy!”
Anh ấy nhìn tôi chằm chằm, đôi mắt đen láy như rót mật. Gương mặt tuấn tú bỗng phóng to trước mặt, đôi môi anh ấy áp xuống môi tôi.
Tình yêu chôn giấu bấy lâu trong lòng tôi như cỏ khô bắt lửa, bùng cháy dữ dội, thiêu rụi cả cánh đồng hoang khô héo.
Tôi vô thức đưa tay lên sờ lưng anh ấy, giật mình khi chạm vào vết thương, vội vàng dừng lại.
“Lưng anh bị thương rồi!”
Chúc các bạn iu đọc truyện vui vẻ nhó, đừng quên vote 5 sao cho pết Chanh iu nhó *bắn tim*
Anh ấy thở hổn hển, ôm tôi đặt xuống giường.
“Có ảnh hưởng gì không?”
Tôi thật sự rất sợ ảnh hưởng đến vết thương của anh ấy.
“Không được, Phó Tinh Dã!”
“Ưm…”
Sáng hôm sau thức dậy, nhìn thấy vết thương bị rách toác ra, tôi vừa thấy đau lòng vừa thấy buồn cười, còn anh ấy thì lại cười hì hì nhìn tôi.
Tôi bực mình ném vào người anh ấy một cuộn giấy vệ sinh. “Anh không biết đau à!”
Anh ấy cười lắc đầu, ánh mắt tràn đầy vẻ đắc ý, “Không đau.”
“Nhưng em đau, hu hu hu…” Thấy tôi thật sự khóc, anh ấy vội vàng dỗ dành.
“Ngoan nào, bảo bối đừng khóc, anh không đau mà, sau này anh không dám nữa đâu, ngoan nào.”
Vì tai nạn bất ngờ vừa qua, tổ chương trình thông báo sẽ cho mọi người về nước sớm, đợi Phó Tinh Dã khỏi bệnh thì sẽ tiếp tục ghi hình.
Điện thoại của tôi đã tắt nguyên một đêm, vừa mở máy lên đã thấy tin nhắn hiện lên nhoáng liên tục.
Tin nhắn của chị Vãn gửi đến tấp nập.
“An Niệm, em giỏi lắm! Mau lên Weibo đi!”
Tôi cứ tưởng là tin tiêu cực về mình bị đào lại, cũng chẳng còn gì đáng sợ nữa, dù sao tôi cũng tay trắng ra đi, cùng lắm là quay lại làm người bình thường như trước.
Vừa mở Weibo ra, tôi choáng ngợp trước những hashtag đang trên top tìm kiếm:
#Phó Tinh Dã công khai bảo vệ người yêu#
#Phó Tinh Dã chính thức thông báo hẹn hò#
#Tô An Niệm chuyên nghiệp, giữa trời đông lạnh giá vẫn chịu khó nhảy xuống nước quay phim#
#Tô An Niệm và người đàn ông trong quán bar#
Tôi bấm vào hashtag đầu tiên, thì ra đoạn video quay cảnh tôi được bế ra khỏi quán bar hôm đó đã được Phó Tinh Dã reup lại, kèm theo dòng trạng thái: “Là tôi, chính là tôi, người đàn ông trong video là tôi!”
Bên dưới còn có hình ảnh hóa đơn tiêu thụ ngày hôm đó và hình ảnh bộ quần áo anh ấy mặc hôm đó để làm bằng chứng.
Bấm vào hashtag thứ hai: “Đừng đoán nữa, Tô An Niệm tuổi Mão.”
Chỉ một câu nói ngắn gọn, ai xem livestream của chương trình cũng hiểu anh ấy đang muốn nói gì.
Bên dưới bình luận toàn là lời chúc phúc của người hâm mộ. Bấm vào hashtag thứ ba, là video quay lại cảnh tôi quay cảnh xuống nước giữa trời đông lạnh giá, kỳ lạ thật, ai đã quay lại cảnh này vậy?
Ngoài ra còn có những bài viết giải thích cho những tin tiêu cực về tôi, chị Vãn cũng đăng một bài viết dài giải thích, nói rằng việc tôi cáu gắt với chị ấy chỉ là bị cắt ghép ác ý, thực chất lúc đó tôi chỉ đang nhờ chị ấy phối hợp diễn xuất mà thôi.
Lượng người theo dõi tôi tăng vọt 50 triệu người, những bộ phim tôi đóng trước đây đều được fan cắt biên tập lại.
“Vừa xinh đẹp vừa nỗ lực lại còn bình dị, thử hỏi ai mà không yêu cho được?”
“Tôi chính thức gia nhập hội ủng hộ cặp đôi này!”
Cảnh tôi mặc sườn xám trong một bộ phim điệp viên, bình luận bên dưới:
“Hu hu, chị gái vừa xinh đẹp lại vừa ngầu!”
“Dáng chị đẹp quá đi, thích chị quá! Không uổng công anh ấy nhớ thương bấy lâu như vậy.”
“Theo dõi chị gái đi, không thua thiệt đâu!”
Tôi đặt điện thoại xuống, nhìn Phó Tinh Dã.
“Phó Tinh Dã, anh có hối hận không?”
Anh ấy bước đến gần tôi, vén lọn tóc mai ra sau tai cho tôi, hôn lên trán tôi: “Phó Tinh Dã này chưa bao giờ hối hận, sẽ mãi mãi yêu Tô An Niệm.”
Trở về thành phố A, hình ảnh của Lâm Ảnh Trĩ trong các trung tâm thương mại đều bị gỡ xuống, chuyến đi này khiến cô ta mất đi một lượng fan khủng, lại còn bị vạch trần thái độ chảnh choẹ, thiếu tôn trọng với đàn anh, đàn chị trong nghề, hình tượng tuột dốc không phanh.
Tôi mở tài khoản Weibo cá nhân, phát hiện ra một tài khoản fan ruột, người này luôn bảo vệ tôi trước những lời lê thiêu dệt trên mạng, người này thậm chí còn biết rõ lịch trình làm việc của tôi trong 3 năm qua…
Tôi nhìn sang Phó Tinh Dã đang bận rộn trong bếp, muốn xem anh ấy đang nấu món ngon gì cho tôi, tiến lại gần thì thấy anh ấy đang cầm điện thoại, tranh luận với antifan trên mạng.
Nhìn thấy cái tên quen thuộc đó, tôi bỗng giật mình. Tôi ôm chặt lấy eo anh ấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!