Người đẹp trai!
Người giỏi!
Người có tài!
Cái này ... Có thể không khiến người khác yy à?
Bên này, Trần Thương chợt nhớ tới cái gì:
- Chủ nhiệm Dư ... Cháu vừa giọ điện cho tổ trưởng Mã, anh ấy nói anh ấy đang trên đường trở về, bảo chúng ta chờ anh ấy, bây giờ chúng ta bắt đầu có phải không quá phù hợp không?
Chủ nhiệm Dư vừa nghe đến Mã Nguyệt Huy, lập tức lắc đầu:
- Mã Nguyệt Huy? Không nên kéo dài thời gian, phẫu thuật sớm một chút, lát nữa thuốc hết tác dụng, còn phải kéo dài bao lâu. Đừng để ý cậu ta, đi nói chuyện với người nhà trước, bảo họ ký tên, chuẩn bị bắt đầu phẫu thuật!
Trần Thương lập tức kinh ngạc một chút!
Tổ trưởng Mã ... Oan có đầu nợ có chủ, muốn trách thì trách chủ nhiệm Dư độc tài!
Lúc này, xe cấp cứu đã phóng rất nhanh.
Nhưng không biết sao, Mã Nguyệt Huy vẫn cảm thấy còn chậm!
Ông ấy muốn Ferrari chế tạo ra một chiếc xe cấp cứu!
Thật là sai sót lớn!
Ông cho rằng nên có một giải mới trên đấu trường F1, đó là cuộc thi đua xe cứu thương.
Nhìn thấy mồ hôi lạnh trên đầu Mã Nguyệt Huy giống như mồ hôi của chính mình do khí sắc không tốt tuôn ra, Từ Ái Thanh hít sâu một hơi, cảm thấy nên khuyên nhủ đại ca tổ trưởng của mình:
Anh Mã, tôi đề nghị thế này.
Mã Nguyệt Huy kinh ngạc, quay đầu nhìn hỏi Từ Ái Thanh:
- Nói xem?
Từ Ái Thanh nghiêm túc nói:
Anh không còn là thanh niên nữa, nên kiềm chế chút, cư xử như vậy, không phải tôi nói anh ... Một người đàn ông 40 tuổi thành dáng vẻ như vậy? Tôi ngày nào cũng phải nghe chị dâu tâm sự đó!
Mã Nguyệt Huy nghe vậy thì im lặng, nhất thời không phản ứng kịp.
Nhưng ai đo phản ứng, người bệnh nam trên xe cứu thương không nhịn được trực tiếp bật cười:
- Hahahaha ... Chao ôi bác sĩ à, nhìn thấy chứ, chảy máu rồi, tôi đang chảy máu đó.
Ngay khi người bệnh đang tươi cười bỗng phát hiện vết thương đã nứt ra?
Mã Nguyệt Huy có phản ứng lại, liếc nhìn người bệnh muốn chửi một tiếng: Đáng đời!
Trần Thương nhìn hai vợ chồng Tần Phương, giải thích tất cả tình huống xảy
ra:
- Hai người thấy đấy, chắc chắn phải ra quyết định sớm!
Chồng của Tần Phương nhìn anh, hít sâu một hơi:
- Bác sĩ, tôi tin anh!
Tần Phương cũng gật đầu:
- Anh an tâm mà làm, không cần lo lắng, tôi cũng không muốn con của tôi ...
Nhìn ánh mắt tin tưởng của hai người, Trần Thương gật đầu, nhắm mắt xoay người đi, phía sau nước mắt Tần Phương đã rơi lã chã.
Có lẽ, đây có thể là lần đoàn tụ cuối cùng giữa cô và con ...
Mà anh cũng cảm nhận được niềm tin và niềm hy vọng đầy nặng nề của họ.
Trận chiến này quyết phải thắng!
Trong phòng phẫu thuật, bác sĩ gây tê Chu Hạc đã bắt đầu chuẩn bị.
Nếu anh muốn thực hiện một ca phẫu thuật này, bản thân cần phải cân nhắc hết sức cẩn thận vì bệnh nhi chỉ mới 5 tuổi!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!