Lọc Truyện

Bác Sĩ Nguy Hiểm - Bác Sĩ Thần Thông - Trần Thương (FULL)

Chỉ là hơi không nỡ nhìn những lập trình viên phải tăng ca kia!

Con mắt Mạnh Hi trừng lớn nhìn chẵm chằm Trần Thương, mị hoặc nói:

- Đến đây, tiểu Trần, lấy trân tàng của cậu ra, để giáo sư cũng có thể học tập với, đến lúc đó, tôi sẽ không thể thiếu chỗ tốt của cậu!

Trần Thương tự nhiên không để mình bị đẩy vòng vòng, anh miễn dịch đối với dụ hoặc của cô Mạnh!

Có điều vẫn nhẹ gật đầu:

- Chờ một chốc lát, lãnh đạo nói chuyện nha.

Quách Vân Phi nhìn cô trò hai người, nghĩ đến Tần Nhạc Minh, bỗng nhiên hơi ao ước!

Ghen tị với Trần Thương có được giáo sư như vậy!

Dáng dấp đẹp mắt còn nghe lời, mấu chốt còn là nữ thổ hào.

Bề ngoài có thể cảnh đẹp ý vui!

Trong lúc học còn có thể chỉ đạo điều giáo!

Dựa vào tài phú có thể ăn ngon uống sướng!

Ai!

Ao ước nha ...

Lúc nào tôi cũng có thể có được giáo sư như vậy!

Lúc này đã khoảng mười một giờ rưỡi, thời gian một ca phẫu thuật đồng thời không ngắn, mà sau khi tất cả thành tích công bố ra xong, đã cần bắt đầu tuyên bố danh sách thăng cấp.

Hiện tại có thể nói là mấy người vui vẻ mấy người lo nha!

Mà tủi thân nhất chính là người thứ mười hai của tổ A vừa rồi!

Hiện tại trở thành người thứ mười ba.

Một mặt tức giận nhìn Quách Vân Phi ...

...

Ngô Đồng Phủ với tư cách một trong người phụ trách chủ yếu cuộc thi lần này, ông đứng tại trên đài, nhìn mọi người, vui mừng nói.

- Tôn xin chào các vị đồng nghiệp, mọi người khỏe, tôi ở đây không cậy già lên mặt, nói vài lời cảm nhận hôm nay!

- Hôm nay, tôi cảm nhận lớn nhất, chính là cố gắng và sự phát triển của mọi người!

- Tôi thấy được rat nhiều khuon mat quen thuoc, cac cau gioi hơn so với năm ngoái!

- Cũng nhìn thấy rất nhiều người mới, sự gia nhập của các cậu, để chúng ta càng thêm hưng thịnh!

Lời nói này xong, lập tức dưới đài tiếng vỗ tay vang lên, Trần Thương không nhận ra Ngô Đồng Phủ, nhưng nhìn tiếng vỗ tay rung trời xung quanh, hình như đây là một người luôn rất được người tôn kính.

Trần Thương nhỏ giọng hỏi:

- Người này là ai thế?

Quách Vân Phi không nói chuyện, trước giơ ngón tay cái lên!

- Đây chính là người vô cùng trâu bò!

- Là phó viện trưởng Hiệp Hòa, đại chủ nhiệm khoa cấp cứu, sau đó được điều động vào thủ đô làm viện trưởng trung tâm cấp cứu, viện trưởng Ngô tinh thông nhiều loại phẫu thuật ngoại khoa, nhiều lần nhận được giải thưởng tính quốc tế, vừa là viện sĩ Ngô Đồng Phủ!

Trần Thương lập tức sững sờ, anh ta chính là Ngô Đồng Phủ?

Cái tên này anh rất quen thuộc, thế nhưng vẫn là lần đầu tiên gặp mặt!

Lúc ấy, khi đến thủ đô thực tập, mặc dù chưa thấy qua, nhưng thường xuyên nghe được cái tên này.

Sau một lúc lâu, Ngô Đồng Phủ tiếp tục nói:

Tranh tài, chính là muốn có dáng vẻ tranh tài, nhưng nếu bị đào thải, cũng không có nghĩa là các cậu không đủ ưu tú.

- Đưa danh sách thăng cấp ra, tôi hi vọng mọi người không nhụt chí, càng không kiêu ngạo!

- Bị đào thải, nói rõ các cậu còn có không gian tiến bộ rất lớn.

- Mà mỗi người thăng cấp, tôi muốn nói cho các cậu chính là, trên vai các cậu sẽ không nhẹ nhõm, sẽ chỉ càng ngày càng nặng.

Nói tới đây, giọng nói của Ngô Đồng Phủ chậm dần, chậm ung dung tựa như đang nói chuyện phiếm, cười nói:

- Tôi có đôi khi cũng không muốn học y, bởi vì tôi cảm thấy mình chẳng qua là một người bình thường, tôi học y là muốn có một chỗ kiếm cơm, cho dù thế nào đi nữa cũng đạt được kết quả như ý.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận