“Ừhm, chú biết rõ chuyện này, dù sao tiểu Nhã và Chân Chân cũng là chị em ruột, sao có thể mang thù.” Thẩm Bác Sinh cười vỗ vỗ bả vai Quý Phạm Tây, ý bảo anh không cần lo lắng.
Đáng tiếc ông đã đánh giá quá cao cô con gái lớn của mình, không ngờ tâm địa của con bé lại nhỏ như vậy, không nghĩ tới con bé thù hận Chân Chân sâu sắc như thế, càng không hiểu nổi nguyên nhân mọi chuyện rốt cuộc là vì cái gì…
Thế cho nên khi xảy ra chuyện đó, khiến cho ông hối hận không thôi, đối với con gái nhỏ lại càng áy náy ngày ngày hành hạ trái tim ông, người lập tức già đi mười mấy tuổi.
-Bên trong phòng bệnh cao cấp 908, Lương Chân Chân xách theo hai túi lớn nhẹ nhàng đẩy cửa ra, vẫn cho rằng Đằng Cận Tư đang nằm trên giường bệnh, kết quả ——
Người nào đó lại có thể ôm máy tính nghiêm trang làm việc ở đây, bên cạnh còn có Nam Cung Thần đáng chết! Không cần phải nói nhất định là cậu ta mang laptop tới, không khỏi buông túi trong tay xuống, tức giận đi tới, đùng đùng trách cứ một trận: “Này! Cậu không biết bây giờ anh ấy là bệnh nhân sao? Đối với bệnh nhân quan trọng nhất chính là chú trọng nghỉ ngơi! Hơn nữa anh ấy vì mệt nhọc quá độ mà té xỉu nằm viện, cho nên phải ngăn chặn toàn bộ công việc gây phiền nhiễu! Là một người mang chức danh trợ lý, bây giờ chính là lúc mà cậu cần phát huy đầy đủ tác dụng! Ông chủ bày mưu tính kế ở ngoài ba ngàn dặm, ngồi đó chỉ huy là được, bằng không nuôi nhóm người tài giỏi này làm cái gì?”
Trên trán Nam Cung Thần hiện lên từng vạch đen, xem ra về sau anh còn phải nhận biết thêm về Lương tiểu thư, trước kia đúng là anh có mắt không tròng, vẫn cho rằng cô là người phụ nữ dịu dàng hiền thục, nhu nhược nhỏ nhắn, không ngờ sau vẻ nhu nhược nhỏ nhắn còn ẩn giấu dã man hung hãn, quả nhiên là mắt anh kém cỏi rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!