Lọc Truyện

Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây - Lý Tang Du

CHƯƠNG 907

Ai ngờ Vu Diễm My đột nhiên vươn tay túm tóc Lục Nghiên Tịch, cô ta nhìn chằm chằm cô, trong mắt toàn là vẻ không thể tin nổi: “Lục Nghiên Tịch, cô nói cái gì? Cô nói lại một lần nữa xem? Mẹ tôi sao rồi? Bà ấy sao rồi?” Mắt cô ta lập tức đỏ hoe, khi nói chuyện, tay cũng ra sức giật tóc Lục Nghiên Tịch.

Mặt Lục Nghiên Tịch tái đi vì đau đớn, cô khế rên lên rồi giơ tay bảo vệ tóc.

Trên tay cô vẫn còn lỗ kim, Egan hết hồn vì động tác bất ngờ này. Anh ta lập tức đứng dậy, vươn tay giữ chặt Vu Diễm My đang phát điên.

Vương Chấn đứng sau thấy thế cũng lập tức bước lên giúp đỡ.

Khó khăn lắm mới tách hai người ra được, Vu Diễm My. cũng bình tĩnh hơn đôi chút, nhưng cả người cô ta đều run rẩy, siết chặt những sợi tóc trong tay mình.

Cả một đống lớn, Lục Nghiên Tịch thấy thế thì đau lòng không thôi, cô không nhịn được mà nhìn chăm chằm số tóc đó.

Vu Diễm My chú ý tới ánh mắt của Lục Nghiên Tịch thì mới cúi đầu nhìn số tóc trong tay mình, cô ta quăng tóc xuống đất: “Nếu mẹ tôi có chuyện gì, tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu, chắc chắn sẽ không!”

Cô ta còn nghĩ rằng Lục Nghiên Tịch cố ý chọc tức mình vì những chuyện họ đã làm với Lục Nghiên Tịch xưa nay! Cô ta căn bản không biết mẹ mình đã chết thật rồi.
 

Y tá tới dẫn cô ta và Vương Chấn đi.

Sau khi hai người đó đi, Lục Nghiên Tịch vội đứng dậy nhặt mớ tóc trên mặt đất lên, nắm chặt trong tay.

“Egan, sao bây giờ? Tôi nên làm gì bây giờ?” Phải làm sao để đối mặt với Vu Diễm My và Vương Chấn, làm sao để đối mặt với việc mạng sống sắp đi đến hồi kết. Đầu óc Lục Nghiên Tịch rối tung lên, cô ôm đầu ngồi dưới đất, lắng lặng rơi nước mắt.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận