Mà Thất Tuyệt Cổ Tộc dù không gia nhập Liên Minh chống lại Nghịch Long, nhưng đã góp phần tiêu hao rất nhiều vây cánh của Nghịch Long Đế, làm tiền đề ngăn cản bước tiến của Nghịch Long Đế sau này.
Thời điểm đó Độc Nhi vẫn còn chưa đột phá Độc Đế, nàng được Độc Cổ Tộc Trưởng trước khi chết liều mạng giải cứu, trở thành số ít sinh mệnh thành công đào tẩu.
Tình cảm của Độc Nhi với Độc Cổ Tộc Trưởng thâm hậu như cha con, Nghịch Long Đế diệt đi Thất Tuyệt Cổ Tộc, ngay cả Độc Cổ Tộc Trưởng cũng chết dưới tay hắn.
Thù oán đã kết, đâu cần biết nguyên nhân sâu xa bên trong, Độc Nhi trước đây căm hận Nghịch Long Đế và Long Tộc một cách điên cuồng.
Cũng chính vì vậy, nàng mới căm hận như vậy sau khi Lạc Nam hiển lộ thân phận Nghịch Long.
“Cũng may quyết định lấy đi ký ức của nàng…” Lạc Nam âm thầm chép miệng.
Thù hận nặng nề như vậy, chỉ cần trong người hắn còn mang Nghịch Long Huyết, chỉ sợ Thượng Cổ Dị Độc thà cùng hắn đồng quy vu tận, dù bị cưỡng ép thu phục cũng sẽ tìm cách phản bội.
Lại nói sau khi Độc Nhi thành công thoát nạn, Độc Cổ Tộc Trưởng đã cố ý an bài nàng mang theo toàn bộ tài nguyên quý giá của Độc Cổ Tộc lẫn trốn, ẩn cư bí mật gia tăng tu vi, chờ cơ hội quật khởi, không muốn báo thù cho hắn.
Độc Nhi lúc này đâu có nghe lọt tai? Nàng mang theo lòng hận thù điên cuồng tu luyện, chờ ngày cho Long Tộc trả giá.
Nào ngờ thù chưa kịp trả, thời gian sau đó…Nghịch Long Đế đã tán thân dưới Thiên Kiếp, liên quân của hắn tan rã, Long Tộc thua thảm hại phải rút về Hải Long Tiên Vực.
Độc Nhi vẫn không quan tâm, Nghịch Long Đế chết nhưng mà Long Tộc còn, nàng một đường tu luyện, qua vô số năm bằng vào thiên phú kinh khủng và tài nguyên của Độc Cổ Tộc, thành công trở thành Thiên Đế.
Chín ngàn năm trước, sau khi đột phá Thiên Đế…Độc Nhi coi trời bằng vung rời khỏi nơi ẩn cư, tiến vào vũ trụ, muốn tính kế hãm hại Long Tộc.
Nào ngờ chẳng hiểu nguyên nhân vì sao, nàng bị một tên Thiên Đế khác chuyên tu Độc Lực cảm ứng được.
Tên kia muốn thu phục nàng, Độc Nhi không khuất phục, hai bên đại chiến động trời.
Kết quả cả hai đều trọng thương, Độc Nhi lưu lạc đến Côn Lôn Giới.
Vì muốn nhanh chóng khôi phục, Độc Nhi muốn biến sinh linh của Côn Lôn Giới thành Độc Nô, cho bọn hắn tu luyện Độc, sau đó hấp thụ bọn hắn để khôi phục.
Nào ngờ tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, nàng bị Dạ Đế, Huyết Đế và Hi Đế hợp lực phong ấn dưới lòng đất.
Một lần phong ấn ròng rã hơn 8000 năm…mãi đến gần đây được Dạ Đế lên kế hoạch lợi dụng mới thành công thoát khốn.
Mọi chuyện sau đó không cần thiết phải nói…kết quả cuối cùng trở thành Độc Linh của Độc Đỉnh, nữ nhân của Lạc Nam hắn.
“Những ký ức như thế này…quên đi mới đúng!” Lạc Nam thở dài một tiếng.
Quá khứ của Độc Nhi thê thảm không nỡ hình dung…
Mặc dù sống dài đằng đẳng, nhưng số lần nhìn thấy ánh sáng mặt trời có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Hơn nữa, Thất Tuyệt Cổ Tộc bị diệt là tự làm tự chịu, lỗi là ở chỗ bọn hắn quá mức điên cuồng, tự nhiên đi trêu chọc Long Tộc và Nghịch Long Đế, bị diệt có thể trách ai?
Mà kinh nghiệm trãi đời của Độc Nhi cũng cực kỳ ít ỏi, nàng có thể trở thành Thiên Đế một phần là do thiên phú quá kinh khủng, một phần là vì hưởng thụ hết tài nguyên của Độc Cổ Tộc để lại.
Chuyện bị Nữ Hoàng phong ấn tám ngàn năm càng không cần bàn cãi, rõ ràng cũng là Độc Nhi sai…
Tính cách của nàng cực đoan và vặn vẹo chính là do lòng mang hận thù ấp ủ thời gian dài tạo thành, nếu không ra tay phong ấn, chỉ sợ Độc Nhi sẽ độc chết toàn bộ Côn Lôn Giới chỉ để trị thương và có năng lực báo thù.
Lạc Nam cảm thấy mình xóa đi ký ức tăm tối của Độc Nhi chính là quyết định sáng suốt chưa từng có a.
…
Sắp xếp lại mạch suy nghĩ rõ ràng, Lạc Nam thu hồi Tù Không Bát, xuất hiện trước mặt đám người.
Đập vào tầm mắt hắn là toàn bộ Côn Lôn Giới hoang tàn đổ nát, duy nhất Hoàng Cung và tấm Côn Lôn Bia là hai thứ vẫn còn sừng sững.
“Lần này xảy ra biến cố, buổi lễ tiếp nhận ngôi Thiếu Chủ phải dời lại một thời gian cho đến khi nào Hi Vũ Thành khôi phục!”
Nhìn thấy Lạc Nam bước đến, Kiếp Linh dựa theo Nữ Hoàng phân phó nói với Lạc Nam.
“Đa tạ nàng thông báo!” Lạc Nam mỉm cười gật đầu.
“Thiếu…Thiếu Chủ, mong ngươi bỏ qua hiềm khích cứu lấy bọn hắn!” Lúc này, Vô Đế và Minh Đế nâng đến Vô Ưu cùng Minh Không đặt trước mặt Lạc Nam, giọng điệu cầu khẩn.
Mặc dù chưa làm lễ, nhưng thân phận Thiếu Chủ của Lạc Nam đã chính thức xác nhận, bọn hắn quyết định đổi xưng hô với hắn.
Lạc Nam đưa mắt nhìn sang Nữ Hoàng.
Nữ Hoàng nhẹ gật đầu, cho phép hắn động thủ.
“Ta và Vô Ưu cùng Minh Không Đế Nữ vốn không thù không oán, chỉ là cạnh tranh hợp lý trong cuộc thi mà thôi, nào đâu có hiềm khích?” Lạc Nam nhìn hai vị Địa Đế cười nói:
“Huống hồ lúc này đã là người của Côn Lôn Giới, đương nhiên phải ra sức một phen!”
“Đa tạ thiếu chủ!” Minh Đế cùng Vô Đế thở phào, ánh mắt mừng rỡ.
Lạc Nam khoác tay, ánh mắt bắt đầu đánh giá thảm trạng của Minh Không và Vô Ưu.
Hai người có Đế Cấp Pháp Bảo hộ thân nên tính mạng vẫn tương đối đảm bảo, chỉ có điều bị Kịch Độc nhập thể, không thể tùy tiện rút ra mà thôi.
Vết thương do Độc đeo bám nên vẫn chưa thể khôi phục, bị tiêu hủy một nửa cơ thể…
Không có gì che giấu, Lạc Nam nhẹ phất tay…
Theo sau đó, Độc Đế Lực chậm rãi xuất hiện trong ánh mắt trợn tròn của đám người.
Thanh Đế ở một bên khóe mắt trực nhảy, ao ước nhìn Lạc Nam vận dụng lực lượng của Thượng Cổ Dị Độc.
Ngay cả Nữ Hoàng cũng có chút ngoài ý muốn xem Lạc Nam, không nghĩ đến hắn có thể thu cả Dị Độc.
Trước đó, nàng mặc dù có thủ đoạn nhìn thấu Tù Không Bát, nhưng với lòng kiêu ngạo của một vị Nữ Hoàng…nàng đương nhiên sẽ không nhìn lén nên cũng chẳng biết Lạc Nam thu cả Dị Độc.
Lạc Nam không để ý xung quanh, tập trung cao độ, hai tay đặt lên cơ thể Vô Ưu và Minh Không…
Mắt thường cũng có thể nhìn thấy, vô số tia độc lực bị Lạc Nam dễ dàng rút ra ngoài, sắc mặt của Vô Ưu cùng Minh Không từ trắng bệch cũng khôi phục chút huyết sắc.
“Tốt quá rồi…”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!