CHƯƠNG 73
“À, em chỉ hơi… ngạc nhiên một chút thôi.” Ai mà nghĩ được một người bề ngoài nhã nhặn như giáo sư như thế lại là chủ của một quán bar. Mà thông thường thì chủ của mấy chỗ đó chả mấy khi tốt đẹp. Không giang hồ đâm thuê chém mướn thì cũng là trùm mua bán lậu, mai thúy với cả mại ***. Đúng là tiếc thật. Nhìn thì đẹp đó, nhưng ai biết được bên cạnh có bao nhiêu cô nhân tình rồi. Cô nàng bỗng nhiên cảm thấy, không khí trong ngôi nhà có chút ngộp thở.
Dương Kỳ đương nhiên hiểu được Hải Nguyệt đang nghĩ gì, anh bật cười: “Anh mở quán đó chủ yếu chỉ để giải trí và lấy thông tin. Hơn nữa, chỗ đó kinh doanh hợp pháp. Anh cũng không có nhân tình hay là xã hội đen gì hết.”
“Nếu chỉ giải trí, vậy hẳn anh còn công việc chính nhỉ?” Tâm Dao cười, cô còn muốn biết rõ hơn về công ty trong hoàn cảnh khó khăn vẫn không ngần ngại giúp gia đình cô. Tâm Dao thật sự cảm kích người đàn ông trước mặt này.
“Giống như anh trai em, anh là chủ một công ty. Thời gian sắp tới anh sẽ về thị trường trong nước, có lẽ sẽ phiền gia đình em nhiều.” Dương Kỳ mỉm cười, không khí với Hải Nguyệt lúc này mới thoáng đãng hơn một chút.
Bữa ăn còn lại cơ bản vẫn trôi qua trong vui vẻ, cho tới khi có tiếng chuông cửa vang lên. Dương Kỳ ra ngoài mở cửa, vẻ mặt có chút không vui. Lúc người đàn ông bấm chuông bước vào, Tâm Dao và Hải Nguyệt mới đứng hình.
Dương Trì? Sao hắn ta lại ở đây?
Cơn phẫn nộ tràn lên trong mắt Hải Nguyệt, cô nàng đứng dậy nhưng lại bị Tâm Dao kéo trở lại ghế.
“Bình tĩnh, vẫn đang ở trong nhà người ta, đừng thất lễ.”
Dương Trì cũng chú ý tới hai người bên này, ánh mắt hết dừng ở Tâm Dao rồi lại chuyển sang Dương Kỳ, có chút khinh bỉ. “Thì ra tối hôm qua anh đột ngột tới đó là vì lí do này. Ha, đáng khinh!”
“Bây giờ mới chịu về sao?” Dương Kỳ tỏ vẻ khó chịu. “Em đừng có dọa sợ bạn của anh.”
“Bạn? Ha, anh cũng có bạn gái sao? Em tưởng anh chỉ tâm tâm niệm niệm có Koala thôi chứ.” Dương Trì đáp bằng giọng điệu cợt nhã. Nói xong, cậu ấy lách người đi vào, cũng không dời mắt lên hai người nữa.
Mà chữ “Koala” kia lại lọt vào tai Tâm Dao, không khỏi khiến cô nghĩ nhiều hơn một chút. Hình như vừa nãy anh trai cô cũng có nhắc tới, nhưng ngặt nỗi cô lại chẳng thể nhớ ra.
….
Vì mới tối hôm qua còn uống rất nhiều nên hôm nay Tâm Dao không ra ngoài chơi, chỉ ở yên trong phòng. Hải Nguyệt lo lắng cô còn đang đau lòng, nhẹ nhàng ôm bạn mình vào lòng an ủi: “Thôi mày ạ…”
Chả biết đây đã là lần thứ bao nhiêu kể từ khi bắt đầu chuyến đi, Hải Nguyệt ôm cô thế này để dỗ dành. Lần nào cũng vậy, Tâm Dao sẽ nhào vào lòng cô nàng rồi lại bật khóc nức nở, vẫn luôn oán trách tại sao Dịch Thành lại thay lòng, tại sao mặc cho bao cố gắng của cô thì mọi thứ vẫn như vậy?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!