Lọc Truyện

Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu - Tống Hân Nghiên

CHƯƠNG 46

Vừa nói xong, phòng họp thoáng cái im bặt.

Mọi người đều đồng loạt quay đầu lại.

Tống Hân Nghiên bước nhanh lên bục chủ trì, lấy “Hoa Nhan” trong túi mình ra, lạnh lùng nói: “Sản phẩm mới này từ nghiên cứu đến thiết kế đóng gói đều do tôi tự tay làm ra. Tống Mỹ Như, chị đạo nhái thành quả lao động của người khác mà không thấy cắn rứt lương tâm à?”

Tống Mỹ Như khẽ nhếch môi, vẻ mặt tổn thương: “Em gái, em đang nói gì thế? Rõ ràng sản phẩm này là chị dẫn dắt team nghiên cứu dưới sự chứng kiến của mọi người mà.”

Cô ta lấy “Hoa Nhan” trong tay Tống Hân Nghiên tới quan sát: “Đây là hàng mẫu trong phòng thí nghiệm của em à? Còn chưa giám định gì mà.”

Sau đó cô ta lại cầm một lọ của mình lên, chìa đáy ra: “Sản phẩm của bọn chị đã hoàn tất nghiên cứu một thời gian rồi, có đủ cả chứng nhận vệ sinh với giấy phép sản xuất, tất cả giấy phép bọn chị đều có cả. Hơn nữa nhóm sản phẩm đầu tiên đã sản xuất ra rồi, đã đưa đến khu bán độc quyền. Chờ sau buổi tuyên bố hôm nay, toàn bộ cửa hàng độc quyền trên cả nước sẽ đưa hàng lên kệ.”

Tim Tống Hân Nghiên trầm xuống, sắc mặt lập tức tái nhợt: “Tôi không nói dối, đây là sản phẩm tôi đích thân nghiên cứu ra, trong phòng thí nghiệm của tôi còn có số liệu!”

Bên dưới vang lên tiếng chửi mắng ầm ầm che lấp lời giải thích của cô.

“Đúng là trong rừng lớn cái gì cũng có. Cô hai nhà họ Tống không biết xấu hổ thật đấy. Lần trước thì cướp vị hôn phu của cô cả, lần này lại cướp sản phẩm mới. Đúng là không chịu nổi chị gái vừa về nhà sống tốt đúng không.”

“Chậc, vô học.”

“Không biết xấu hổ! Loại ăn cắp thành quả lao động của người khác như vậy nên tống vào tù.”

“Đúng đấy, báo cảnh sát đi! Chuyện này không thể nhân nhượng được!”

Tống Mỹ Như kìm chế khóe môi nhếch lên của mình, lộ vẻ khó xử: “Hân Nghiên là em gái tôi, con bé chưa trưởng thành, mọi người đừng trách móc con bé nặng nề quá.”

“Bảo vệ tới rồi!” Không biết người nào thốt lên câu đó.

Một đám bảo vệ xa lạ xông lên, không nói hai lời đã kéo Tống Hân Nghiên ra ngoài, hoàn toàn không cho cô cơ hội giải thích.

Tống Hân Nghiên thẳng thừng bị ném khỏi cửa lớn công ty.

Lòng bàn tay vừa mới kết vảy giờ lại bị cọ chảy máu.

Cô phẫn nộ đấm xuống mặt đất.

Khi cô chống mặt đất định đứng lên, trước mặt chợt xuất hiện một đôi giày da sáng bóng.

Một bàn tay không phải làm việc nặng nhọc gì đưa tới trước mặt cô.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận